BÓNG NGƯỜI DƯỚI TRĂNG - Trang 70

nửa giờ nữa là xong. Dì có đem theo thức ăn cho các cháu đây. Các cháu ăn
uống nghỉ ngơi cho khoẻ, rồi chiều hãy làm tiếp. Làm xong thì về cho sớm
đừng có trễ bữa cơm như chiều hôm qua.
Nghe nói đôi bạn mừng rỡ chạy lên khỏi bãi, nhận lấy lẵng thức ăn rồi chạy
thẳng đến chỗ hẹn.
Dũng và Bạch Liên đã đợi sẵn ngoài lều. Dũng thuật rõ nỗi thất vọng khi
chờ đợi Tuấn cả buổi tối mà không gặp. Bạch Liên bất mãn nói :
- Cái anh chàng Tuấn ấy thật đáng ghét. Mới lần đầu đã sai hẹn.
Việt đáp :
- Không phải lỗi tại Tuấn đâu. Chắc hắn bị ông già ngăn cấm nên không đi
được.
Khôi tiếp :
- Tóm lại là ta không hy vọng nhờ Tuấn tìm hộ chiếc bao bố nữa. Hiện thời
chúng ta chỉ còn một giải pháp là báo gấp cho thầy Bách để thầy ấy giải
quyết và hành động.
Bạch Liên cự nự :
- Đâu được ! Như thế thì ra công lao dò xét của tụi mình bỗng dưng thầy
Bách được phần cả hay sao ?
Khôi nhún vai :
- Chỉ còn cách ấy thôi, vì chúng mình hết hy vọng rồi.
Việt và Dũng cũng chung một ý ấy. Cả ba anh con trai đề nghị rằng nếu cứ
chần chờ không báo cho thầy Bách biết thì Chín Đầu Bò sẽ giao cái bao bố
cho người đàn ông lạ mặt mất tang, và bà Hương Mỹ cũng chẳng còn mong
lấy lại được của đã mất.
Cho nên dù Bạch Liên cực lực phản đối, Khôi vẫn cứ tỉnh táo tiếp :
- Tớ đề nghị thế này : Ăn xong bữa cơm trưa, tớ sẽ phóng xe đạp lên quận
tìm thầy Bách ngay. Sau đó kể như chúng mình không còn dính dáng gì vào
vụ này nữa.
Bọn trẻ bày thức ăn lên cỏ lặng lẽ ngồi ăn. Mới cách đây mấy ngày, bữa ăn
ngoài trời này đáng lẽ ngon miệng và vui vẻ lắm nhưng bữa nay tẻ ngắt.
Dũng thì lầm lỳ, Việt khổ sở, còn Khôi cáu kỉnh. Riêng Bạch Liên trách
móc hết mọi người, cho bọn trai là ngốc chẳng làm nên trò trống gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.