BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 128

đường dài, tay rỉ máu. Huệ luống cuống, cô lao đến, nắm lấy tay Sơn,
nhưng Y hất mạnh khiến Huệ ngã ngửa về phía sau.

- Cút đi, đồ con đĩ lăng loàn, đồ vô ơn, cuối cùng cô vẫn là đứa con hoang
thôi, đừng động vào tôi. Dám phản tao à?

- Hãy nghe em giải thích.

Huệ lên tiếng, tính dàn xếp cho ổn.

- Còn gì để nói, cút đi với thằng đàn ông mà cô tôn thờ, ngưỡng mộ, thế là
hết, tình cảm vợ chồng đến đây chấm dứt.


Sơn dùng hết sức hất cái giường tung lên, rồi lại đạp mạnh xuống. Cái
giường bây giờ thành những mảnh tre gỗ gẫy vụn,lổn nhổn.


Huệ bàng hoàng, chưa bao giờ cô nghĩ Sơn có thể thốt ra những lời phũ
phàng đến thế. Hoàng đã phản bội cô, Sơn vì hiểu lầm mà hạ nhục cô.
Người đàn ông mà cô tôn thờ không còn nữa, hai người đàn ông mà cô yêu
thương đã cùng một ngày, cùng một lúc bóp nát trái tim cô.


Vậy còn sống làm gì, ánh mắt Huệ phẫn uất, nỗi đau đã đè nặng lên cõi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.