BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 147

một quan lại nhưng luôn lo lắng cho các anh hùng trong giang hồ, giúp họ
đúng lúc họ cần, nên gọi là “cập thời vũ” tức là mưa đúng lúc hạn. Giới
giang hồ yêu quý gọi là người anh cả công bằng và sáng suốt-Tống công
minh ca ca.



MẶT BIỂN BÌNH YÊN

Mặt biển bình yên, vừng Đông hừng sáng, tiếng máy nổ giòn giã và tiếng
gió rít ào ào, mọi người vẫn ngủ sau một đêm phải căng mắt, căng tai cảnh
giới khi đi qua các đảo sát bờ biển. Hà ít ngủ nên dậy sớm, kéo vạt áo lau
cặp kính dầy cộp một cách cẩu thả, uể oải vươn vai. Cặp mắt sắc sảo của Y
đảo qua rồi dừng lại khi bắt gặp Út Thường đang cầm lái, hắn sững sờ
thảng thốt, vui mừng khôn tả:

- Hộ Pháp, tao đây!

Út Thừơng nghe tiếng gọi, nhìn xuống khoang tầu rồi cũng thảng thốt:

- Ô, Còi, Hà Còi, ngộ quá, mi lên tầu hồi đêm hả?

- Anh, gọi ai đó, nghe như tên “cô bạn” thiếu thời của anh hả?-Ngọc Lan
đang nằm co ro gần đó, nghe tiếng họ trao đổi cũng lồm cồm dậy, miệng
còn đang ngậm cái bím tóc, hỏi đùa.

- Ừ hắn đó, sao không ngủ nữa đi cưng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.