BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 148

Sau nhiều năm yêu nhau, bây giờ là vợ chồng, Ngọc Lan luôn nghe Chàng
nhắc đến người bạn thiếu thời của mình, anh nhắc nhiều tới mức Nàng cảm
thấy ghen tỵ. Bây giờ mới gặp mặt “Nàng”.

- “Bảnh thiệt, rõ là ấn tượng”! -Ngọc Lan chê bai hắn ra mặt.


Chiều cao chưa quá 1.6 m, đầu tóc Hà bù xù phủ lên cặp kính cận dầy cộp.
Thân hình còi cọc nhưng trên đó là một cái đầu to gồ ghề. Hắn thân với Hộ
Pháp như để bù lại những thứ mà hắn không có. Trong những phút giây đầu
tiên âu lo trên con đường ly hương vô định, Ngọc Lan thấy thương chồng
bao nhiêu thì tỏ ra khó chịu với hắn bấy nhiêu.


Những ngày cuối năm, người ta đang chuẩn bị đón xuân về, còn Thường và
những người bạn anh thì đang xa dần nơi chôn nhau cắt rốn của mình.
Chiếc tầu đánh lưới văng mà anh mua rẻ được của một ông lão “nô lệ của
nghề chài lưới”, đang chạy rất tốt, bỏ lại phía sau lưng tất cả. Bên tay trái,
xa xa phía sau kia là Lý Sơn, thuộc Quảng Ngãi.


Khởi hành từ Nha Trang, Thường men theo bờ biển chạy mãi miết theo
hướng Bắc. Khi biết chắc không có ai bám theo mình, anh đổi hướng chạy
thẳng Đông, rồi Đông-Bắc, núp sau Lý Sơn. Đây là hòn đảo trồng tỏi nổi
tiếng ở vùng này. Mặc dù chạy cách xa đến cả mấy dặm, mà nhiều khi gió

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.