BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 150

tàu nặng nề ra khơi như một chú ngựa già rệu rã, đang cõng trên lưng mình
gần 100 con người và lương thực thực phẩm.


Út Thường, người thuyền trưởng hàng ngày vẫn chài lưới với bạn bè, nay
đưa người vượt biển. Sự khác nhau tưởng chừng rất nhỏ bé ấy thực ra là rất
lớn. Bây giờ anh không phải chỉ cần tìm ra bãi cá, quăng vài mẻ lưới rồi
mang cá về trong tiếng reo vui của bà con, bè bạn đang đón chờ nơi bến
cảng, mà phải mang tất cả những người này, trong đó có Ngọc Lan yêu
quý, thoát khỏi Việt Nam sau đó là đến Hồng Kông an toàn.


Mình đang nắm trong tay bao nhiêu sinh mạng, bao nhiêu là của cải và
niềm hy vọng của biết bao nhiêu gia đình, bè bạn. Út Thường vừa thấy
thoáng qua chút lo lắng, rồi anh chợt nhận ra sự bất lợi của mình. Trong khi
ta đang chạy Đông Bắc để gối sóng, chiếc tầu sắt của công an chạy hướng
Đông để chặn đầu mình, nó chạy ngang, chạy đường tắt, lại có máy khỏe và
không chở nặng như mình.


Bằng mắt thường, thấy khoảng cách tới Lý sơn bây giờ cũng quá 12 hải lý
rồi, tức là hết lãnh hải(75)Việt Nam. Vậy mà chiếc tầu sắt kia vẫn cứ chạy,
rõ ràng là nó đuổi theo mình. Út Thường chuyển hướng từ từ sang Đông,
nhưng không ổn, tầu của anh không chịu được trạng thái này, sóng ngang
nguy hiểm quá. Anh chuyển sang Đông Nam, khoảng 125-150 độ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.