BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 203

Trước đây Minh chưa hề có cử chỉ thân thiện với Oanh, nhưng riêng hôm
nay thì khác. Anh đã hối tiếc, đã kiên nhẫn, đã ân cần khi đến thăm Oanh.
Thực ra thì anh đã quen miệng nói “đĩ”, cũng rất xúc phạm nên bị trả đũa
thôi, đáng tiếc là nàng không hề nhận ra sự thay đổi trong anh hôm nay. Cái
duyên của hai người cứ thế trôi đi rất vô tình trong dòng thời gian chậm
chạp của trại tỵ nạn.


Đời thật trớ trêu, thích một người đàn ông và lại bị chính anh ta hạ nhục?!
Đã đến lúc phải nghĩ tới cuộc đời và bản thân mình một cách nghiêm túc
hơn. Yêu ai và được ai yêu là hai mặt của chữ “YÊU”, cũng là hai khía
cạnh quan trọng của cuộc đời này.


Buổi tối Hùng đi làm về, có một chị gặp ở ngay ngoài cổng báo cho biết là
“Minh và Oanh xô xát chuyện gì đó, Oanh bị chém sã một bên vai, chảy
nhiều máu lắm”. Biết tin là Oanh bị Minh “chém sã vai”, Hùng lầm lỳ
không nói, chỉ đến đứng nhìn từ xa, thấy Minh đang còn đó, hắn bỏ về,
nhưng sau rồi khi đá thúng, lúc đụng nia(14) rất đáng sợ. Từ đó y luôn dõi
theo từng cử chỉ của Minh.


Minh ra về từ lâu mà Oanh vẫn quay mặt vào trong mà khóc thầm, buồn,
hận trong nỗi cô đơn. Đáng lẽ muốn tấn công Minh, Oanh phải thân thiện
với Nguyệt, thông qua cô em đến với anh thì dễ dàng hơn. Nhưng Oanh và
Nguyệt không bao giờ có điểm chung nào, ngay cả khi thở dài cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.