BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 253

Thường vừa gọi Ngân, vừa đỡ Dương vào. Ngân vừa tới gần thì bất ngờ
Dương hất mạnh cả hai người ra, đấm đá túi bụi vào khoảng không trước
mặt rồi ngã vật xuống.


Ngân yếu đuối nên chưa dậy ngay được, Thường hấp tấp chạy lại đỡ nàng,
rồi cả hai cùng vực Dương vào lều bạt của họ, hắn nằm xuống rồi mà vẫn
lầm rầm chửi thêm vài câu trước khi cất tiếng ngáy khộc khộc ghê rợn.


Hắn vẫn tự ví mình như con chó cùng đường, không còn chỗ nào nương
thân. Nhất là từ khi Hương Thủy, một ả người Huế bỏ rơi hắn để đi định cư
ở Nhật bản cùng một gã Sài gòn Chợ lớn, Dương trở nên bê tha như một kẻ
bỏ đi. Đôi khi hắn còn đấm ngực thùm thụp rồi ăn năn, tại mình đã giết
nhiều người nên bây giờ khổ. Mỗi tuần hắn chỉ làm được vài ba ngày, còn
lại là say rồi báo ốm.


Sau khi Dương đã ngáy đều, Thường định từ biệt Ngân về lều mình thì bất
chợt phát hiện tay nàng đầm đìa máu, trầy xước rất nhiều, chắc là cú đẩy
của Dương ban nãy. Thường lúng túng tìm băng bông, nhưng chỉ có một
vài dải băng cá nhân, anh lấy khăn tay mùi xoa của mình lau sạch tay nàng
rồi băng lại. Ngân nhỏ bé lại ngồi trên giường nên Thường quỳ một chân
xuống làm cho tiện. Xong việc, anh bất chợt nhận ra hôm nay mình gặp
may, được băng tay cho nàng, được ngắm nàng bên giường ngủ của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.