BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 308


Sau khi nổi nóng với Kiên, Út Thường trấn tĩnh lại một chút rồi lại suy tư,
kìm nén sự căm giận trong nỗi đau. Mà không biết “thằng Còi” bây giờ ở
đâu, mất tăm hơi luôn rồi. Hồi còn nhỏ, mỗi lần gói một gói xôi cho con
mang đi học, mẹ Thường luôn nhắc “gói này bự, chia cho thằng Còi nữa
nghe”, rồi hai đứa vừa đi vừa ăn, tới trường là vừa hết. Nhiều lúc để ý thấy
Hà chậm lớn, trong khi Thường cao vổng lên, bà còn đùa “Hà đừng để đứa
nào ăn hiếp thằng Út nghe”.


Thường ôm gối nức n ở, hồi ức từ trong sâu thẳm dội về. Mỗi lần mất đi
một người thân, anh lại chìm vào đau đớn. Một thân hình to lớn cứng cáp
mang trong mình một trái tim nhỏ bé yếu mềm, đang rung lên, nước mắt tu
ôn trào như mưa. Anh khóc trong nỗi đau của mất mát, nỗi nhớ mẹ da diết.


***


Robert gửi thông báo mời họp đi từ hôm qua. Đã gần 9 giờ, chưa thấy tên
nào gõ cửa, ông sốt ruột, đi đi lại lại, khuôn mặt hằn lên những nét lo lắng
thấy rõ, mặc dù chưa đến giờ họp. Những ấn tượng tốt đẹp về ông chủ của
mình và nội dung cuộc họp với ngài làm ông lo lắng thêm. “Ông cụ quả là
người thông thiên bác cổ, đáng lẽ ông phải gặp mình sớm hơn, những điều
ông chỉ ra hoàn toàn đúng. Không lẽ xung quanh mình còn có một đội ngũ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.