BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 37

Bà xuất thân trong một gia đình giầu có ở Huế, từ trước tới nay Thường ít
quan tâm tới xuất thân của mẹ mình. Trước mặt bà là một người cao lớn,
mặc đồ lính rằn ri, da đen sạm, Thường đeo kính râm đậm giả bộ không
nhìn thấy mẹ, nhưng không qua được mắt bà, bà ào ra gọi lớn:

- Thằng Út!

Anh cũng không kìm được lòng mình sau gần 1 năm xa mẹ. Thường ngồi
thụp xuống trước thân hình thấp bé của mẹ mình, hai mẹ con cứ quấn mãi
bên nhau, bà sờ nắn từ đầu đến chân, rồi bóp đôi vai hộ pháp cứng rắn của
con:

- Mèng đét ơi(16), tính lừa má sao con!

Bà vồn vã, quên cả sự có mặt của chồng và cô “hoa khôi” phố huyện đang
đứng đằng kia, họ lặng lẽ nhìn như chia sẻ niềm vui với hai mẹ con bà. Dù
có ăn mặc theo cách nào thì bà mẹ Việt nam vẫn như thế, mới xa con có
gần một năm mà như cả một thế kỷ.

- Ba vẫn khỏe?-Bắt tay cha mình rồi Thường không quên hỏi xã giao.

- Má anh khỏe được rồi, hỏi tui làm chi?!-Ông bao giờ cũng “mát mẻ” vậy-
Chị hai anh hỏi thăm đó.

- Ủa, vậy chị hai có gửi thư hả ba?

- Có chứ sao không, tưởng anh đi luôn nên tui cũng tính toán cho riêng
mình một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.