BÓNG RẮN - Trang 110

Chú Amos đang vận chiếc áo thụng vải lanh truyền thống. Với thân hình
thùng phuy của chú, chiếc áo thụng trông hơi giống như nhân vật thầy tu
Tuck, trừ việc chú có màu da ngăm hơn cùng mái tóc kiểu cách hơn. Những
lọn tóc bện của chú được trang trí với những hạt cườm bằng vàng. Chiếc
mục kính tròn xoe của chú lóe lên khi nghiên cứu tấm bản đồ. Đắp qua vai
chú là tấm áo choàng cộc tay bằng da báo của vị Pháp sư trưởng.

Còn về cô gái trẻ kia... ôi trời đất thành thần Ai Cập ôi. Là Zia.

Trước đây tôi chưa từng trông thấy cô ta ăn mặc quần áo tân thời. Zia mặc
quần thụng rằn ri, mang bốt leo núi và áo phông màu ô liu tôn lên màu da
đồng hun của mình. Mái tóc đen của cô ta dài hơn tôi từng nhớ. Zia trông
trưởng thành và xinh đẹp hơn nhiều so với 6 tháng trước làm tôi mừng là
Carter đã không đi theo cùng tôi. Chắc hẳn anh ấy sẽ vất vả lắm mới ngậm
lại được cái hàm rớt thõng xuống sàn mất.

[Phải đấy, chắc hẳn là thế thôi, Carter à. Zia trông rạng ngời, theo cái kiểu
đẹp như lính chiến ấy.]

Chú Amos dịch chuyển một trong mấy bức tượng ngang qua bản đồ. “Đây
này,” chú nói với Zia.

“Cũng được,” Zia đáp. “Nhưng như thế lại để cho Paris không được phòng
thủ.”

Tôi hắng giọng. “Bọn cháu có phá ngang không đây?”

Chú Amos quay lại nở nụ cười toe. “Sadie!”

Chú ôm nghiến lấy tôi, rồi âu yếm xoa xoa đầu tôi.

“Oái,” tôi la lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.