BÓNG RẮN - Trang 112

“Quá đỉnh,” tôi nói. “Leonid này, tốt nhất cậu nên tận dụng triệt để thời gian
của mình đi nhé.”

Leonid lột chiếc mũ lính của mình ra mà mân mê vành mũ. “Sarad Jacobi
và tay trung úy của ả, Kwai ấy... bọn chúng có ý định tấn công ông.”

“Chúng tôi biết rồi,” chú Amos lãnh đạm bảo.

“Không, các người không hiểu đâu!” giọng Leonid run rẩy vì sợ. “Bọn
chúng rất tàn ác! Chúng đang hợp tác với Apophis đấy!”

Có lẽ đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng khi Leonid nói lên cái tên
ấy, nhiều bức tượng trên tấm bản đồi thế giới tóe lửa ra rồi tan chảy. Tim tôi
cũng cảm giác tương tự thế.

“Hượm nào,” tôi nói. “Leonid, làm sao cậu lại biết chuyện này?”

Hai tai cậu ta ửng hồng. “Sau cái chết của Menshikhôngv, Jacobi và Kwai
đến quận chúng tôi. Chúng tôi đã cho chúng tá túc. Chẳng mấy chốc Jacobi
chiếm cứ hết, nhưng những đồng chí của tôi không phản đối gì. Họ, à, họ
rất ghét gia đình Kane.” Leonid nhìn tôi vẻ tội lỗi. “Sau mùa xuân rồi khi
các người đột nhập vào đầu não của chúng tôi ấy... ừ thì, những người Nga
đổ lỗi cho các người về cái chết của Menshikhôngv cũng như sự trỗi dậy
của Apophis. Họ đổ tất cả tội lỗi cho các người.”

“Quá quen với chuyện này rồi,” tôi nói. “Cậu không cùng cảm thấy thế
sao?”

Leonid vày vò chiếc mũ quá khổ của mình. “Tôi đã nhìn thấy năng lực của
cô. Cô đã đánh bại con quái vật tjesu-heru. Lẽ ra cô cũng đã có thể tiêu diệt
tôi, nhưng cô đã không làm vậy. Cô có vẻ không phải ác độc gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.