BÓNG RẮN - Trang 128

“Tao có thể cảm nhận được cơn hỗn loạn trong mày,” con quỷ bảo. “Tại sao
mày lại chiến đấu trong cuộc chiến vô vọng thế này chứ? Mày không ý thức
được chuyện gì sẽ xảy ra ư?”

Bao hình ảnh rần rật phóng qua trí óc tôi.

Tôi thấy khung cảnh những ngọn đồi cát lún cùng những mạch nước phun
rực lửa. Những ác quỷ có cánh vần vũ trên bầu trời vàng chạch. Linh hồn
người chết là đà qua những ngọn đồi rền rĩ não nề và quơ quào tìm tay bấu
víu. Tất cả bọn họ đều đang bị kéo về cùng một hướng - về phía một đốm
đen nơi cuối chân trời. Đốm đấy có là gì, thì sức hút trọng lượng từ nào
mạnh ngang ngửa như từ lỗ đen vũ trụ. Nó hút các linh hồn, các ngọn đồi
oằn mình cùng những đống lửa về phía nó. Ngay cả những con quỷ trên
không trung cũng phải đang vất vả chống chọi.

Một hình dáng phụ nữ trắng lóa, nép mình vào vách đá, đang cố trụ mình
cưỡng lại dòng hút thế lực bóng tối. Tôi muốn khóc lên... Người phụ nữ ấy
là mẹ tôi. Các hồn mà khác bay vụt qua bà, khóc than vô vọng. Mẹ tôi cố
vươn tay ra, nhưng bà không thể cứu được họ.

Hình ảnh chuyển đổi. Tôi nhìn thấy sa mạc Ai Cập ven rìa thủ đô Cairo
dưới ánh mặt trời đổ lửa. Bỗng nhiên cát phụt lên. Một con rắn đỏ rực
khổng lồ từ Âm phủ trồi lên. Con rắn phóng lên trời rồi bằng cách nào đấy,
thật không tưởng, chỉ ực một phát nó đã nuốt chửng mặt trời. Thế giới tối
sầm. Sương giá tràn ra khắp mấy đụn cát. Các khe nứt xuất hiện trên mặt
đất. Cảnh quang vỡ tan hoang. Toàn bộ những vụng phụ cận Cairo chìm
vào vực thẳm. Một vùng đại dương Hỗn Mang đỏ ối từ dòng sông Nile ứa
lên, khiến cho thành phố cùng hoang mạc tan chảy, rửa trôi đi những Kim
Tự Tháp đã tồn tại ở đấy cả thiên niên kỹ. Loáng cái đã chẳng còn lại gì
ngoài một vùng biển sôi sục dưới bầu trời đem ngòm không trăng sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.