BÓNG RẮN - Trang 129

“Không thần nào có thể cứu được mi đâu, này Carter.” Apophis nghe chừng
như đầy cảm thông. “Số phận này đã được an bài từ thuở hồng hoang khởi
độ. Hãy đầu hàng ta, rồi ta sẽ tha mạng cho mi cùng những kẻ mi yêu quý.
Mi sẽ cưỡi lên Biển Hỗn Mang. Mi sẽ làm chủ vận mạng của chính mi.”

Tôi trông thấy một hòn đảo nổi bồng bềnh trên vùng đại dương đang sôi sục
- một mảnh đất đai xanh tươi như một ốc đảo. Tôi cùng gia đình sống bên
nhau trên hòn đảo mây. Chúng tôi có thể sống sót. Chúng tôi có thể có được
bất cứ thứ gì mình muốn mà chỉ cần tưởng tượng đến thôi. Cái chết sẽ
chẳng có ý nghĩa gì cả.

“Ta chỉ đòi hỏi một hành động thiện chí mà thôi,” Apophis thúc bách. “Hãy
trao Ra cho ta. Ta biết mi ghét hắn. Hắn đại diện cho mọi điều sai trái với
thế giới người phàm của mi. Hắn đã trở nên lẩm cẩm, già nua, yếu đuối và
vô dụng. Hãy giao hắn cho ta. Ta sẽ tha mạng cho ngươi. Hãy nghĩ đến điều
này đi Carter Kane. Đám thần kia từng có hứa hẹn điều gì công bằng như
thế với mi không vậy?”

Những hình ảnh nhòa đi. Khuôn Mặt Của Nỗi Khiếp Sợ cười toe toét nhìn
xuống tôi, nhưng đột nhiên các nét mặt vẹo vọ đi vì đau đớn. Một chữ
tượng hình rừng rực lửa cháy ngang trán hắn - biểu tượng của sấy khô - và
thế là con ác quỷ vụ ra thành bụi.

Tôi hớp hớp thở lấy hơi. Cổ họng tôi có cảm giác như nhét đầy than nóng
đỏ. Thần Thoth đang đứng nhìn xuống tôi, trông ủ rũ mỏi mệt. Hai mắt ông
xoáy tròn những màu sắc vạn hoa, như cánh cổng mở sang một thế giới
khác.

“Carter Kane.” Thần Thoth chìa tay ra giúp tôi đứng dậy.

Mọi thứ ác quỷ khác đều đã biến mất. Walt đang đứng trên đỉnh ngọn Kim
Tự Tháp cùng đoàn khỉ đột và cò quăm, bọn này đang leo lên lưng con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.