BÓNG RẮN - Trang 146

Walt chớp chớp mắt, “Carter này, chuyện này -”

“Đừng có nói là thường thôi nhé!” tôi gắt. “Chuyện này chẳng thường tý
nào cả.”

Tôi không giận gì Walt. Tôi đang giận lẽ bất công trong lời nguyền ngu
xuẩn của cậu ta cũng như sự thật là tôi liên tục phụ lòng những người thân
của tôi. Cha mẹ tôi đã qua đời để cho tôi cùng Sadie cơ hội cứu lấy thế giới,
việc mà chúng tôi sắp làm hỏng đây. Ở Dallas, vài tá pháp sư tài giỏi đã mất
mạng vì cố giúp chúng tôi. Giờ thì tôi sắp sửa mất cả Walt.

Chắc chắn rồi, Walt quan trọng với Sadie lắm. Nhưng tôi nhờ cậy vào cậu
ta cũng nhiều như vậy. Walt là viên phó tướng không chính thưc của tôi tại
Nhà Brooklyn này. Đám nhóc con còn lại nghe lời cậu ấy. Cậu ta là sự hiện
diện bình tĩnh trong mọi tình huống khủng hoảng, là lá phiếu quyết định
trong mọi cuộc tranh luận. Bí mật nào tôi cũng có thể tin tưởng gửi gắm nơi
cậu ta - ngay cả bí mật về việc tạo ra pho tượng nguyền rủa dành cho
Apophis, là chuyện mà tôi không thể kể cho chú mình biết. Nếu mà Walt
chết thì...

“Mình sẽ không để chuyện ấy xảy ra đâu,” tôi nói. “Mình không can tâm.”

Bao ý nghĩ hoang đường loáng qua đầu tôi: biết đâu Anubis đang nói dối
với Walt về cái chết không tránh khỏi của cậu ấy để cố đẩy Walt rời xa khỏi
Sadie. (Thôi được, chẳng có khả năng mấy đâu. Sadie nào phải phần thưởng
đáng giá đến vậy.)

[Phải đấy Sadie, anh nói vậy đấy. Chỉ để xem thử liệu em vẫn có đang chú ý
theo dõi không ấy mà.]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.