BÓNG RẮN - Trang 176

"Đây là phần gay go này," tôi nói. "Tôi hy vọng cô sẽ giúp xác định chỗ
bóng Bes. Tôi không biết nhiều lắm về các thần và sheut này kia kia nọ. Tôi
hiểu thần các cô thường hay giấu bóng đi?"
Tawaret bồn chồn đổi chân này chân kia, chân cô ấy di di cọt kẹt trên tấm
ván cầu tàu. "Ừ, đúng rồi…"
"Tôi hy vọng chúng cũng giống như những cái tên bí mật. "Tôi tiếp tục phủ
đầu. "Bởi vì tôi không thể hỏi Bes ông đã giữ bóng của mình ở đâu được,
tôi nghĩ mình nên hỏi người gần gũi nhất với ông. Và tôi nghĩ cô chính là
người biết được điều này."
Trông cô nàng hà mã đó mắc cỡ rõ kỳ cục. Nó khiến cho Tawaret trông
thanh tao – theo casic kiểu vĩ đại ấy.
"Tôi – tôi có thấy bóng của anh ấy một lần," cô thừa nhận. "Một trong
những khoảnh khắc chúng tôi hạnh phúc nhất. Chúng tôi đang cùng ngồi
trên tường của một ngôi đền ở Sais."
"Cái gì?"
"Một thành phố ở đồng bằng sông Nile," Tawaret giải thích. "Nhà của một
người bạn của chúng tôi – nữ thần săn bắn Neith. Cô ấy mời tôi và Bes
tham gia những chuyến đi săn của cô ấy. Chúng tôi, à, đuổi mồi cho cô ấy
đó mà."
Tôi hình dung cảnh Tawaret và Bes, hai vị thần quyền năng trong hình dạng
siêu xấu, tay trong tay, vừa dẫm nát vùng đầm lầy vừa la hét, "Boo!" để
đuổi mấy đám chim cút. Tôi quyết định giữ riêng hình ảnh đó cho mình.
"Dù sao đi nữa," Tawaret tiếp tục, "một đêm sau bữa tối, Bes và tôi đang
ngồi một mình trên mấy vách tường trong điện của Neith, ngắm trăng lên
trên sông Nile."
Cô đưa mắt nhìn vị thần người lùn với ánh mắt tha thiết đến độ tôi không
thể không hinh dung ra chính mình đang ngồi trên tường của ngôi đền, có
một buổi tối lãng mạn với Anubis… không, Walt… không… Gừ! Cuộc đời
tôi thật kinh khủng.
Tôi buồn bã thở dài. "Tiếp đi nào."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.