BÓNG RẮN - Trang 175

lấy bàn tay lông lá của ông.
Tôi nhớ lần đầu tiên ông cứu mình – quẳng tôi lên chiếc limo đầy rác rưởi,
chở thẳng tôi đến cầu Waterloo, đoạn xua đuổi hai thần lúc đó đang cố bám
theo tôi. Ông nhảy ra khỏi xe, mặc độc mảnh quần bơi be bé và hét lên,
"Boo!"
Vâng, ông thực sự là một người bạn.
"Bes đáng mến," tôi nói, "bọn cháu đang cố gắng giúp ông đây."
Tôi kể ông nghe tất cả những gì xảy ra sau chuyến thăm ông lần trước. Tôi
biết ông không thể nghe thấy tôi. Từ khi bí danh của ông bị đánh cắp, trí óc
ông chỉ là không còn đấy nữa. Nhưng nói chuyện với ông làm tôi thấy nhẹ
lòng hơn.
Tawaret sụt sịt. Tôi biết cô trọn đời yêu Bes, mặc dù chưa bao giờ Bes đáp
lại tình cảm của cô. Ông không thể nào có được một người chăm sóc ông
tốt hơn thế này.
"Ôi, Sadie…" Nữ thần hà mã lấy tay quẹt nước mắt. "Nếu như cô thực sự
có thể giúp gì được anh ấy, tôi – tôi sẽ làm bất cứ chuyện gì. Nhưng có thể
nào được đây?"
"Bóng," tôi nói. "Cái gã Setne… hắn đã tìm được cách để dùng các bóng
cho câu thần chú nguyền rủa. Nếu như sheut là một bản sao dự phòng của
linh hồn, và nếu phép thuật của Setne có thể dùng để làm ngược lại…"
Tawaret tròn mắt. "Cô tin là mình có thể dùng bóng của Bes để manh anh
ấy trở về hả?"
"Đúng." Tôi biết điều đó nghe thật điên rồ, nhưng tôi phải tin. Nói to kế
hoạch ấy cho Tawaret nghe, người thậm chí lo lắng cho Bes còn hơn cả
tôi… ừ thì, đơn giản là tôi không thể để cô ấy thất vọng. Hơn nữa, nếu
chúng tôi có thể làm điều này được cho Bes, thì biết đâu đấy? Có lẽ chúng
tôi có thể sử dụng cùng một phép thuật ấy để mang thần mặt trời Ra trở lại
thể trạng chiến đấu. Tuy nhiên, việc quan trọng làm trước. Tôi có ý định giữ
lời hứa với vị thần người lùn này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.