BÓNG RẮN - Trang 227

Riêng đối với tôi, tôi muốn gọi nơi này là Đài tưởng niệm một trời tuyệt
diệu của Khaemwaset", nhưng cha tôi lại không đồng ý.

"Cha ngươi à?" tôi ngạc nhiên.
Setne lảng tránh câu hỏi. Dù sao thì, tôi giấu quyển Sách của thần

Thoth dưới này trước lúc tôi chết, vì tôi biết sẽ không ai mà lại quấy quá
chốn này. Cậu hẳn phải là kẻ điên sùi-bọt-mép mới đám lôi thôi với hầm
mộ bò Apis thiêng liêng."

"Hay nhỉ." Bất chợt tôi có cảm giác như mình đang biến trở lại thành

chất lỏng.

Zia cau mày nhìn hồn ma. "Đừng nói là – ngươi giấu quyển sách

trong một trong những cỗ quan tài này, cùng với một con bò được ướp xác,
và con bò sẽ hồi sinh nếu chúng ta quấy rầy nó à?"

Setne nháy mắt với cô. "Ồ, tôi còn làm hay hơn thế nhiều đấy chứ, bé

cưng. Mấy tay khảo cổ đã phát hiện ra phần này của khu mộ." Hắn khoa tay
về mấy bóng đèn điện và cột giằng chống bằng kim loại. "Nhưng tôi muốn
sẽ dẫn các người làm một chuyến xem hậu trường."

Khu hầm mộ như kéo dài bất tận. Hành lang chia ra nhiều hướng

khác nhau, hướng nào cũng chạy dọc theo hàng dãy quan tài bò thiêng. Sau
khi xuống một đoạn dốc dài, chúng tôi chui vào một lối đi bí mật sau một
bức tường ảo.

Ở bên kia bức tường, không hề có đèn điện, cũng không có cột giằng

kim loại để chống đỡ vòm trần nứt. Zia nhóm lửa trên đầu cây trượng và
đốt sạch mạng nhện trên vòm trần. dấu chân chúng tôi là vết tích duy nhất
trên nền hầm.

"Gần đến chưa?" tôi hỏi.
Setne chậc lưỡi. "Chỉ vừa bắt đầu thôi."
Hắn dẫn chúng tôi đi sâu hơn vào mê cung. Thỉnh thoảng, hắn dừng

lại để vô hiệu hóa mấy cái bẫy bằng lời lệnh hay chạm tay vào. Đôi khi hắn
để tôi làm – cứ nói rằng vì hắn đã chết không thể đọc thần chú – dù tôi có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.