BÓNG RẮN - Trang 237

"Có lẽ tôi nói chuyện được với nó," tôi nói. "Bò Apis có mối liên hệ

với thần Osiris mà, đúng không?"

Zia nhìn tôi như tôi là một thằng khùng – mà đúng là khùng thật –

nhưng tôi chẳng còn ý nào hay hơn.

Cô cần sẵn đũa phép và gậy. "Tôi sẽ yểm trợ cho cậu."
Tôi bước tới trước con quái vật và chìa đôi tay không ra. "Bò ngoạn.

Ta là Carter Kane. Thần Osiris là cha của ta, đại loại như vậy. Ngươi nghĩ
sao nếu chúng ta ngừng chiến và –"

Con rắn phà lửa vào mặt tôi.
Có lẽ ngọn lửa đã biến tôi thành Carter nướng giòn nếu Zia không

quát lên lời lệnh. Trong khi tôi loạng choạng lùi lại, cây gậy của Zia thu lấy
đợt lửa phả, hút ngọn lửa vào trong như cái máy hút bụi. Cô chém đũa phép
vung lên không trung, thế là một bức tường lửa đỏ lung linh bùng lên bao
quanh con bò Apis. Nhưng thật không may, con bò chỉ đứng yên đó trừng
mắt nhìn chúng tôi, không chút suy chuyển.

Zia nguyền rủa. "Hình như bọn mình lâm vào thế bế tắc với phép

thuật lửa mất rồi."

Con bò hạ đôi sừng xuống.
Bản năng thần chiến tranh trong tôi nổi dậy. "Nấp vào!"
Zia lao qua một bên. Tôi lao qua bên kia. Chiếc đĩa mặt trời của bò

mộng bỗng sáng rực và phát ra tiếng ầm ừ, rồi bắn ra tia sáng vàng vào
ngay chỗ chúng tôi từng đứng. Tôi chỉ kịp chạy đến nấp sau một cỗ quan
tài. Quần áo tôi bốc khói. Đế giày tôi tan chảy. Chỗ tia nhiệt vừa bắn tới,
nền nhà bỗng hóa đen sì và sôi sục, như thể nền đá vừa đạt độ sôi.

"Bò mà có tia là-de á?" Tôi phản đối. "Bất công quá đi!"
"Carter!" Zia gọi vọng từ phía kia căn phòng. "Cậu không sao đấy

chứ?"

"Chúng ta phải chia ra!" Tôi hét lên. "Tớ sẽ đánh lạc hướng nó. Cậu

thoát khỏi đây!"

"Cái gì? Không!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.