BÓNG RẮN - Trang 240

Tôi chẳng cần đến sức mạnh của Horus. Lượng andrenalin rất lớn

đang rần rật trong người tôi, tôi như không cảm thấy được bao vết thương
trên người mình. Tôi chạy vụt qua cả Setne khi hắn đi ngang tôi trong sảnh.

"Này, anh bạn!" Setne đổi hướng và chạy bên cạnh tôi, tay vẫy vẫy

cuộn giấy cói dày cộp. "Làm tốt lắm! Tôi đã lấy được cuốn Sách của thần
Thoth rồi này!"

"Suýt chút nữa ngươi đã giết Zia!" tôi quát. "Đưa bọn ta ra khỏi đây –

NGAY!"

"Được rồi, được rồi," Setne nói. "Bình tĩnh nào."
"Ta sẽ dẫn ngươi về phòng xử của cha ta," tôi gầm lên. "Chính tay ta

sẽ tống ngươi xuống họng Ammit, như tống một cành cây vào máy bằm
gỗ."

"Ôi ông lớn." Setne dẫn tôi lên hàng lang dốc và trở lại đường hầm bị

khai quật có mấy bóng đèn điện. "Để tôi dẫn hai người thoát ra đây trước đã
nhé? Nhớ này, cậu vẫn phải cần đến tôi để giải mã cuốn sách này và đi tìm
bóng của con rắn đấy. Tới lúc đó hãy nói đến chuyện máy bằm gỗ, nhé?"

"Zia không thể chết," tôi khăng khăng.
"Vâng, tôi biết rồi." Setne dẫn tôi chạy qua thêm mấy đường hầm

nữa, vận tốc tăng dần. Zia như nhẹ tênh. Cơn đau đầu của tôi cũng biến
mất. cuối cùng chúng tôi cũng ùa ra khỏi khu mộ và chạy về thuyền Nữ
hoàng Ai Cập.

Phải thú thật là lúc đó tôi đã không suy nghĩ thông suốt.
Khi chúng tôi trở lại con tàu, thuyền trưởng Lưỡi Rìu Vấy Máu báo

cáo việ sửa tàu, nhưng tôi hầu như chẳng nghe lấy hắn. Tôi chạy ào qua hắn
và đưa Zia vào căn phòng gần nhất. Tôi đặt cô lên giường, rồi lục lọi trong
hành lý tìm thuốc men – một chai nước, một lọ thuốc mỡ phép thuật mà Jaz
đã cho tôi, cùng một vài câu thần chú được viết ra. Tôi không phải là thầy
lang như Jaz. Khả năng chữa bệnh của tôi chỉ gói gọn trong băng gạc và
aspirin, nhưng tôi cũng bắt tay vào.

"Nào Zia," tôi lầm rầm. "Cố lên Zia ơi. Cậu sẽ ổn thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.