BÓNG RẮN - Trang 260

Tôi quét mắt qua mấy bức tường bao quanh. Nhiều cầu thang dẫn lên

thành lũy. Mặt trời đang lặn tỏa nhiều bóng dài, nhưng tôi không thấy được
một bóng nào là của người lùn rõ ràng cả. Tawaret đã gợi ý là tôi kêu lên
gọi cái bóng. Vừa định thử thì tôi nghe thấy giọng của Walt trong tâm trí
mình: Sadie!

Thật khó mà tập trung kinh khủng khi mạng sống ai đó đang phụ thuộc

vào bạn.

Tôi chụp lấy bùa shen và lẩm bẩm, “Coi nào. Coi nào.”
Tôi hình dung ra Walt đang đứng cạnh mình, tốt hơn là không có mũi

tên nào găm vào. Tôi đứng đấy. Anh xem chút xô ngã tôi khi ôm chầm lấy
tôi.

“Bà ta - lẽ ra bà ta đã giết anh rồi,” Walt hổn hển. “Nhưng bà ta muốn

nói chuyện trước đã. Bảo là bà ấy thích chiêu của chúng ta. Bà ta tự hào
được kết liễu chúng ta và lấy đi mấy túi quần.”

“Kỳ diệu quá,” tôi nói. “Ta chia ra nữa nhé?”
Walt liếc qua vai tôi. “Sadie, nhìn kìa.”
Anh chỉ về góc tường phía tây bắc, nơi có một ngọn tháp lú lên khỏi

dãy thành lũy. Trong khi bầu trời chuyển sang sắc đỏ, những cái bóng chầm
chậm tan đi từ hông tháp, nhưng chỉ có một bóng là sót lại - là hình ảnh của
một người đàn ông nhỏ thó đậm người với mái tóc xoăn tít.

Tôi e là bọn tôi đã quên mất kế hoạch. Cùng nhau, chúng tôi chạy lên

mấy bậc cấp rồi leo lên tường. Ngay tích tắc, chúng tôi đang đứng bên bờ
công sự, nhìn chăm chăm vào cái bóng của Bes.

Tôi nhận ra hẳn chúng tôi đã đến ngay chính nơi Tawaret và Bes đã

nắm tay vào cái đêm mà Tawaret mô tả. Bes đã nói sự thật - ông ấy để bóng
mình lại đây để nó được vui vẻ, ngay cả khi bản thân ông không được vui
vẻ gì.

“Ôi Bes...” Tim tôi có cảm giác như đang teo lại thành một shabti bằng

sáp. “Walt này, làm sao chúng ta bắt được nó đây?”

Một giọng nói sau lưng chúng tôi vang lên, “Không được đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.