BÓNG RẮN - Trang 322

ấy đã được niêm kín như thế nào để ngăn không cho những nhà khảo cổ tìm
được đường tới Vùng Một. Rõ ràng là, đường hầm ấy đã bị phá mở.

“Vùng Một sắp thất thủ,” Zia nói. Hình dáng cô ấy biến đổi, và vị

thần mặt trời lại đang đứng trước mặt tôi. Tôi thật lòng mong sao ông ấy/cô
ấy quyết định dứt khoát cho rồi.

“Ta sẽ giữ chân Apophis lâu hết mức có thể,” thần Ra nói. “Nhưng

nếu cô cậu không giúp ngay cho chú cùng các bạn của mình, thì sẽ chẳng
còn mạng nào để mà cứu nữa đâu. Ngôi Nhà Sự Sống sẽ sụp đổ.

Tôi nghĩ đến chú Amos đáng thương cùng các học sinh nhỏ tuổi của

chúng tôi, bị một đám pháp sư phiến loạn bao quanh. Chúng tôi không thể
để cho họ bị sát hại.

“Chị ấy nói phải,” tôi bảo. “E hèm, ông ấy nói phải đấy. Ông hay cô

gì cũng vậy.”

Carter lưỡng lự gật đầu. “Ông sẽ cần thứ này, thần Ra.”
Anh chìa móc câu và néo ra cho vị thần mặt trời, nhưng thần Ra lắc

đầu. Hay là Zia lắc đầu. Trời đất thánh thần Ai Cập ơi, chuyện này rối loạn
quá!

“Khi ta bảo với cậu là các vị thần đang chờ pharaoh của họ,” thần Ra

bảo, “thì ý ta nói đến cậu đấy, Carter Kane, Con mắt của Horus ạ. Ta có mặt
ở đây là để chiến đấu với kẻ thù lâu đời của mình, chứ không phải để tiếm
lấy ngai vàng. Đấy mới là số phận của cậu. Đoàn kết Ngôi Nhà Sự Sống lại,
lãnh đạo các vị thần nhân danh ta. Đừng bao giờ lo sợ, ta sẽ cầm chân
Apophis cho tới khi cậu đến.”

Carter nhìn trân trối vào móc câu và néo trên tay mình. Anh ấy trông

khiếp hãi y chang như khi nhìn thấy thần Ra tan ra thành cát.

Tôi không thể trách anh ấy. Carter vừa mới được lệnh phải lên ngôi

vua của nền sáng tạo và dẫn dắt một đội quân pháp sư cùng thần vào cuộc
chiến. Một năm trước, thậm chí là sáu tháng trước thôi, cái ý tưởng rằng
anh trai tôi được trao cho loại trọng trách như thế cũng sẽ làm tôi phát
hoảng như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.