BÓNG RẮN - Trang 53

đối nanh cơ mà, trong một nhà tù phép thuật cả ngàn năm rồi ấy. Thế sau cô
ta lại e sợ mấy cái bóng chứ?
“Bast này,” tôi bảo, “nếu chúng ta không nghĩ ra được giải pháp nào tốt
hơn, thì chắc sẽ phải chuyển sang kế hoạch B thôi.”
Vị nữ thần cau mày. Sadie chán ngán nhìn trừng trừng xuống bàn. Kế hoạch
B là điều mà chỉ có Sadie, Bast, Walt và tôi từng bàn thảo đến. Những học
viên vỡ lòng khác của chúng tôi không biết đến kế hoạch này. Thậm chí
chúng tôi còn chưa nói cho chú Amos biết. Kế hoạch này đáng sợ đến mức
ấy đấy.
“Ta – ta ghét như thế lắm,” Bast đáp. “Nhưng Carter ạ, ta thật sự không biết
lời đáp đâu. Còn nếu cháu bắt đầu hỏi han về bóng thì cháu sẽ phải đào bới
vào trong vùng vô cùng nguy hiểm-”
Có tiếng gõ lên cửa thư viện. Cleo và Khufu xuất hiện ngay đầu cầu thang.
“Xin lỗi đã quấy rầy,” Cleo nói. “Carter này, Khufu mới từ phòng cậu đi ra.
Hình như nó đang nôn nóng muốn được nói chuyện với cậu đấy.”
“Agh!” Khufu nài nỉ.
Bast dịch lại ngôn ngữ khỉ đột. “Nó bảo có lời triệu gọi cậu từ chậu nước
bói cầu đấy Carter. Lời triệu riêng tư.”
Cứ như là tôi chưa bị đủ áp lực không bằng. Chí có một người triệu gọi tôi
qua hình ảnh bói cầu, và nếu cô ấy đang liên lạc với tôi giữa lúc khuya
khoắt thế này thì hẳn phải là tin xấu rồi.
“Cuộc họp giải tán,” tôi bảo những người còn lại. “Gặp lại mọi người vào
sáng mai.”

4. TÔI HỎI Ý KIẾN CHIM BỒ CÂU CHIẾN TRANH

TÔI PHẢI LÒNG BỂ NƯỚC CHO CHIM TẮM.
Đa số các bạn thường kiểm tra điện thoại hay xem tin nhắn, hay là cứ bị ám
ảnh với những gì đám con gái nói về mình trên mạng. Còn tôi, tôi thì không
thể rời xa chậu nước bói.
Chỉ là một chiếc đĩa cạn bằng đồng đặt trên bệ đá, trên ban công bên ngoài
phòng ngủ của tôi. Nhưng hễ khi nào có ở trong phòng là tôi cứ thấy mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.