BÓNG RẮN - Trang 55

Vẻ lo lắng trong giọng nói Zia làm tinh thần tôi phấn chấn lên một tẹo,
nhưng cũng làm tôi thấy mình tội lỗi hơn.
“Tôi cũng muốn báo trước cho cô biết lắm. Nhưng đến khi bọn tôi nhận ra
mục tiêu của Apophis là Dallas thì bọn tôi phải di chuyển ngay lập tức rồi.”
Tôi kể cho Zia nghe những gì đã xảy ra trong cuộc triển lãm về vua Tut, kể
luôn cả những sai lầm và thương vong của bọn tôi.
Tôi cố đọc lấy vẻ mặt của Zia. Dù có đã qua bao nhiêu tháng trời rồi, nhưng
việc đoán ra được cô đang nghĩ gì thật khó vô cùng. Chỉ được nhìn thấy cô
thôi dường như luôn khiến cho não bộ tôi bị chập mạch. Nửa số thời gian
đấy tôi không thể nào nhớ được phải nói năng câu cú cho đàng hoàng là
như thế nào nữa.
Rốt cuộc Zia cũng lẩm bẩm điều gì đó bằng tiếng Ả Rập – chắc là chửi rủa
gì đó.
“Tôi mừng là cậu sống sót – nhưng Vùng Năm Mươi Mốt bị tiêu diệt ư…?”
Cô lắc lắc đầu không tin nổi. “Tôi có biết Anne Grissom. Bà ấy đã dạy cho
tôi phép chữa lành khi tôi còn bé.”
Tôi nhớ lại người phụ nữ tóc vàng xinh đẹp chơi cùng ban nhạc, rồi đến
chiếc đàn vi ô lông tan tành bên mép hố bom nổ.
“Họ là những người tốt,” tôi nói.
“Là một số đồng minh cuối cùng của chúng ta đấy,” Zia bảo. “Đám phiến
loạn đã đang đổ tội cho cậu về mấy ca thương vong đấy rồi. Nếu còn có
thêm vài khu vực rời bỏ Amos thì…”
Cô không cần phải nói hết ra suy nghĩ ấy. Mùa xuân rồi, đám côn đồ xấu xa
nhất trong Ngôi Nhà Sự Sống đã lập thành đội tấn công để phá hủy Nhà
Brooklyn. Chúng tôi đã đánh thắng bọn chúng.
Amos thậm chí đã ân xá cho bọn chúng khi chú trở thành Đại Pháp Sư tân
nhậm. Nhưng một số kẻ từ chối không về phe chú. Đám phiến loạn vẫn còn
đang ở ngoài kia – đang thu gom sức mạnh, đang xúi giục những pháp sư
khác chống lại chúng tôi. Làm như là chúng tôi cần có thêm nhiều kẻ thù
nữa không bằng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.