BÓNG RẮN - Trang 85

“Là do anh khiến đấy phải không?” tôi hỏi Anubis.

Anh mỉm cười, nghĩa là không trả lời gì nhiều cho lắm. Anh đặt một tay lên
hông tôi rồi nắm chặt lấy tay kia của tôi, như một quý ông thực thụ. Chúng
tôi cùng nhau lả lướt.

Tôi từng nghe đến chuyện khiêu vũ lướt đi trên không khí, nhưng cũng phải
nhảy đến vài bước tôi mới nhận ra quả tình chúng tôi đang hẫng bước khỏi
mặt đất - chừng vài mi li mét thôi, không quá nhiều để người khác phải chú
ý đến, chỉ đủ cho chúng tôi nhẹ lướt qua mặt đá lát trong lúc những người
khác cứ vấp lên vấp xuống.

Cách đấy vài mét, Carter trông thật lóng ngóng hậu đậu khi Lacy chỉ cho
anh ấy cách nhảy nhịp chậm. [Thiệt tình chứ Carter, đây có phải là môn vật
lý định lượng đâu.]

Tôi ngước nhìn lên đôi mắt nâu của Anubis cùng bờ môi tuyệt vời. Anubis
từng hôn tôi một lần - trong sinh nhật tôi, mùa xuân rồi - và từ bấy đến nay
tôi chưa khi nào có thể quên được. Bạn nghĩ một vị thần của người chết thì
phải có đôi môi lạnh cóng chứ gì, nhưng thật tình thì không phải thế chút
nào.

Tôi cố suy nghĩ cho rạch ròi. Tôi biết Anubis hiện diện tại đây là có lý do,
nhưng mà để tập trung được tư tưởng thật là khó quá đi mất.

“Tôi nghĩ... ừm,” tôi nuốt khan, rồi chỉ ráng được hết sức để không phải
chảy cả dãi.

Ô, hay quá nhỉ Sadie, tôi thầm nghĩ. Hãy ráng nói một câu cho hoàn chỉnh
vào, ngay lúc này ấy, được không hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.