BÓNG RẮN - Trang 93

Ông này lắc lắc ngón tay về phía Anubis. “Đây là lần vi phạm cuối cùng
đấy, thằng nhóc!” Giọng ông ta rít lên như không khí từ quả bong bóng.
“Mi đã được cảnh cáo hàng đống lần rồi.”

“Chờ chút!” tôi lên tiếng. “Ông là ai? Còn Anubis có còn là cậu bé nữa đâu.
Anh ấy năm nghìn năm tuổi rồi đấy.”

“Chính xác,” tay phi công gắt lên. “Chỉ là thằng nhãi con. Với lại ta không
có cho phép mi nói cơ mà, con oắt!”

Tay phi công nổ banh. Cú nổ mạnh đến mức hai tai tôi ong lên và tôi ngã
phịch xuống đất. Xung quanh tôi, những người thường kia - bạn bè, thầy cô
cùng những học sinh khác - đơn giản là chỉ đổ sụm xuống. Anubis cùng
những hồn ma dường như không bị ảnh hưởng gì. Tay phi công lại thành
hình trở lại, quắc mắt nhìn xuống tôi.

Tôi chật vật đứng lên cố thu gọi cây gậy của mình từ Cõi Âm. Chẳng may
mắn gì cho cam.

“Ông đã làm gì thế?” tôi gặng hỏi,

“Sadie này, không có gì đâu,” Anubis bảo. “Các bạn em chỉ đang bất tỉnh
thôi. Shu chỉ là mới hạ áp suất không khí thôi mà.”

“Giày hả?” tôi vặn hỏi. “Giày nào?”

Anubis ép mấy đầu ngón tay vào hai bên thái dương. “Sadie... đây là Shu,
ông cố của tôi.”

Tôi bỗng ngộ ra: Shu là một trong những cái tên thánh thần kì cục nhất mà
trước nay tôi từng nghe đến. Tôi cố nghĩ cho ra tên thần này là thần gì. “À

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.