BÔNG SEN VÀNG - Trang 46

- Anh nói đúng quá - Côn nhấc bàn tay trái của mình, nhẹ nhõm hẳn lên.

- Đọc Chiếu Cần Vương, em càng thấm thía bài học thuộc lòng Ái Quốc
của cha giảng mới rồi cho anh em mình. Em mường tượng thấy Đức vua
Hàm Nghi đang ngồi trước mặt, nói với em: "Ngã quốc nhi lai, ngẫu nhân
đa cố" Cha cũng thường nói vậy: Nước ta gặp nhiều biến cố lắm. Đức vua
nói câu này, thương quá: "Trẫm dĩ xung linh tự vị, ký ư tự cường tự trị, bất
hạ vi mưu, Tây phái hoành bức, hiện tình nhật thâm nhất nhật"... Thương
Vua quá chứ anh. Này nhá: "Trẫm tuổi trẻ nối ngôi, chưa kịp lo việc tự
cường, tự trị. Bọn phái viên của Tây hoành hành áp bức ngày một thậm
tệ"...

- Hai anh em đọc sách chi rứa? Nghe hay, thảm thiết lắm!

Khiêm, Côn bất thần cùng quay ra:
- Ôi! Mệ Huệ Minh... Anh Kỳ... - Khiêm cất tiếng hỏi - Côn tiếp - Mệ và

anh Kỳ đến lâu chưa. Kín tiếng ghê!

Huệ Minh cười thoáng trên làn môi cắn chỉ, nói nhỏ nhẹ:

- Đến chưa dừng chân thì anh Kỳ đã đánh tiếng mà anh còn trách bọn tôi

"kín tiếng"! - Huệ Minh kéo dài hai tiếng: kín tiếng . Côn vội vàng thanh
minh:

- Kín tiếng là lúc nói môi không hở, răng không lạnh. Chịu chưa?
Huệ Minh phì cười. Kỳ, Khiêm cũng đều cười.

- Anh Côn vụng chèo, nhưng rất là khéo chống nghe - Huệ Minh khen

mát lại Côn. Khiêm đỡ lời:

- Hai anh em tôi từ sang giờ đọc chưa hết tờ Chiếu Cần Vương.
Huệ Minh tưởng mình nghe nhầm, hỏi lại:

- Hai anh đọc ... đọc Chiếu Cần Vương à?
- Vâng - Côn đáp. Huệ Minh càng sửng sốt. Kỳ hỏi luôn:
- Chắc thầy cất giữ được?

- Vâng - Côn đáp. Khiêm nói:
- Mệ và cậu Kỳ sợ Chiếu Cần Vương à? Kỳ đáp vô tư:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.