BÓNG TỐI GIAM CẦM - Trang 13

hắn. Caleb đặt dấu chấm hết cho dòng suy nghĩ kia trước khi cơ thể hắn kịp
đưa ra bất kì phản ứng nào.

Cô ta nhìn lên hắn. Mặt trời tỏa sáng trên gương mặt, cô gái nheo mắt

khi nhìn vào mắt hắn. “Ồ…ừm…tôi biết thế này là hơi kì cục, nếu tính đến
chuyện vừa xảy ra…nhưng, tôi đã lỡ chuyến xe của mình và”, với vẻ bối
rối, cô ta cố nói hết câu trong vội vàng, “Anh có vẻ là một người tốt. Ý tôi
là, hạn chót bài luận của tôi là hôm nay, và tôi đoán mình đang tự hỏi…
Anh có thể cho tôi đi nhờ đến trường được không?”

Nụ cười của hắn không có gì gọi là bất chính. Còn nụ cười của cô ta thì

tươi đến độ hắn có thể nhìn thấy hết hàm răng trắng tinh xinh xắn. “Trường
à? Cô bao nhiêu tuổi rồi?” gương mặt cô ta ửng lên sắc hồng sậm.

“Mười tám! Tôi là học sinh năm cuối, anh biết đấy, hè này là tốt nghiệp

rồi.” cô ta mỉm cười với hắn. Mặt trời vẫn chiếu rọi trên gương mặt và cô ta
lại nheo mắt mỗi khi nhìn hắn. “Sao thế?”

“Không có gì,” hắn nói dối, lợi dụng sự ngờ nghệch trẻ dại của cô ta,

“chỉ là trông cô lớn hơn tuổi thật thôi.” Một nụ cười tươi hơn nữa xuất hiện
– thêm nhiều chiếc răng trắng xinh xắn nữa hiện ra.

Đến lúc kết thúc chuyện này rồi.
“Nghe này, tôi rất muốn cho cô đi nhờ, nhưng tôi sắp hẹn gặp bạn mình

ở đầu phố kia thôi. Chúng tôi thường dùng chung xe, và đã đến lượt cô ấy
đương đầu với giao thông ở đại lộ 405 rồi.” Hắn kiểm tra đồng hồ. “Và, tôi
đã bị muộn.” Bên trong lòng, hắn cảm nhận được một cơn sóng thỏa mãn
trào dâng khi vẻ mặt của cô xịu xuống. Trước từ không, và trước từ cô ấy.
Không đạt được điều mình muốn luôn là bài học đầu tiên.

“Vâng, không, chắc vậy rồi – tôi hiểu mà.” Cô ta lấy lại vẻ bình tình,

nhưng vẫn đỏ mặt. Với một cái nhún vai thản nhiên, ánh mắt cô ta rời khỏi
hắn. “Tôi sẽ nói mẹ đưa tôi đi vậy. Không có gì to tát cả.” Trước khi hắn
kịp đưa ra lời chia buồn nào khác, cô ta đã bước vòng qua hắn và đeo tai
nghe lên. “Cảm ơn vì đã giúp tôi đuổi gã kia. Hẹn gặp lại anh.”

Lúc cô ta vội vã bỏ đi, hắn thoáng nghe thấy tiếng nhạc phát ta từ tai

nghe của cô ta. Caleb tự hỏi liệu nó có đủ lớn để nhấn chìm sự lúng túng
của cô ta hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.