chạm vào mình, bất kì chỗ nào, tất cả mọi chỗ, chừng nào hắn không cần
phải ép buộc cô ta. Có lẽ bởi hắn nghĩ nếu cô ta chạm vào hắn, một cách tự
nguyện, thì hắn có thể thôi cảm thấy tội lỗi vì đã thúc ép cô ta trước đó.
Hoặc có lẽ, hắn chỉ cần được cô ta chạm vào mà thôi. Đã có thời gian Caleb
ghê tởm việc bị đụng chạm, bởi bất cứ người nào, chỉ biết đến mỗi sự tàn
nhẫn, nhưng hiện tại, trong hoàn cảnh thích hợp, hắn thích việc đó vô cùng.
“Rồi sau đó thì sao? Anh sẽ làm gì?” Lúc này cô ta gần như đã nổi giận,
bực tức. Caleb nghĩ mình hiểu được vấn đề. Cô ta chẳng có lý do gì để tin
rằng hắn sẽ không lợi dụng mình. Nếu thành thật với bản thân, và gần như
là thế thật, hắn cũng không chắc mình sẽ không làm vậy. Dù vậy, hắn là kẻ
trọng lời hứa. Ít nhất Rafiq đã đảm bảo được chuyện đó.
“Tôi sẽ giữ hai tay ở ngay đây,” hắn vỗ vỗ lên mặt giường ở hai bên
người, “trừ phi em yêu cầu ngược lại.” Nụ cười của hắn trở nên nghịch
ngợm, hắn biết điều đó nhưng lại không thể ngăn được mình. Hắn cố không
bật cười lớn khi cô ta khẽ khịt mũi giễu cợt và đảo mắt. Cô ta không hề tin
hắn, một chút cũng không. Cảnh giác, nhưng hiếu kì. Căn phòng tiếp tục
chìm trong im lặng một lúc lâu, Caleb quan sát cô ta với ánh nhìn kiên
định, trong khi cô ta cân nhắc sẽ làm gì hay nói gì tiếp theo.
Tim hắn đập nhanh hơn, nhịp thở cũng thế. Hắn thật sự đang lo lắng đó
sao? Quả là một cảm giác kích thích mãnh liệt. Cô ta liên tục cắn môi,
những chiếc răng trắng tinh nhỏ xinh ấn lên nơi da thịt mềm mại. Tay hắn
vô thức áp chặt xuống tấm trải giường. Có nhiều nơi hắn muốn cô ta đặt
miệng lên, nhiều nơi khác sẽ không ngại cảm giác bị những chiếc răng nhỏ
nhắn kia ấn vào.
Cô ta hắng giọng, đánh thức Caleb khỏi những ý nghĩ ranh ma của
mình. “Vậy, ừm, nếu không làm…thì tôi sẽ phải quay về phòng mình, phải
không?” Cách cô ta đặt câu hỏi gần như mang tính dẫn dắt. Caleb gật đầu.
Hắn chú ý thấy vai cô ta hơi chùng xuống, như thể vừa thả lỏng hơn. Cô ta
muốn điều này. Cô ta muốn hắn. Hắn kiềm chế không mỉm cười. “Được.
Tôi sẽ làm. Nhưng anh phải hứa sẽ giữ tay trên giường. Anh hứa chứ?”
Caleb không thể nhịn cười lâu hơn nữa, hắn gật đầu. Cô ta thậm chính còn
chưa hỏi hắn sẽ chấp nhận những gì khi sự đụng chạm đi xa hơn.