BÓNG TỐI GIAM CẦM - Trang 141

Đóng lại bức màn phía sau lưng, tôi lặng lẽ nhìn quanh tìm cách mở cửa.

Quan sát khung cảnh bên ngoài, tôi chẳng thấy gì nhiều nhặn cả, không nhà
cửa, hay đường sá, hay con người. Song tôi không để điều đó ngăn cản
mình. Những ngón tay tôi lần theo mặt kính, tìm đường mở cửa sổ, nhưng
chẳng thấy hay cảm nhận được bất kì điều gì. Tôi làm điều tương tự với
bức tường và cũng không tìm được gì cả. Hồi hộp và khích động, tôi liếc
nhìn trở lại căn phòng. Caleb vẫn đang say giấc nồng. Tôi đẩy mạnh mặt
kính nhưng chẳng ích gì, CHẾT TIỆT! Tôi có thể thấy mặt kính nằm trên
đường ray, vậy nên nó phải trượt mở được. Nghĩ đi! Chỉ cần nghĩ thôi! Tôi
không thấy được chỗ cửa mở, nhưng nó phải mở được bằng cách này hay
cách khác chứ, nên có lẽ…khóa cửa sẽ nằm ở nơi không thể nhìn thấy. Tôi
nhìn chăm chăm lên đỉnh cánh cửa, thất vọng khi nhận ra bản thân chắc
chắn không thể với tới trên đó.

Cơ hội duy nhất của tôi đang nằm trong góc phòng, một chiếc ghế da

lớn. Trông nó rất nặng. Tôi gần như gào lên. Quay nhìn lại Caleb. Làm thế
quái nào mình có thể di chuyển được nó mà không đánh thức hắn chứ.

Tôi rón rén tiến về phía đối thủ vô tri khó hạ gục của mình và đẩy nó

một cái thật mạnh. Chiếc ghế gây ra âm thanh sột soạt nho nhỏ trên mặt
thảm và tôi lập tức nhìn về phía chiếc giường. Hắn vẫn tiếp tục ngủ. Nhưng
chẳng có cách chết giẫm nào giúp tôi di chuyển chiếc ghế mà không đánh
thức hắn cả.

Tôi liếc nhìn quanh phòng và cố không ngất xỉu vì lượng máu đột ngột

rút cạn khỏi mặt. Treo trên cánh cửa chiếc tủ đứng là áo vét của Caleb, và
ló ra từ bên dưới nó là bao súng đeo vai. Có thể nào không? Ôi Chúa ơi,
làm ơn hãy là nó được chứ? Tôi đưa tay nhón lấy lần vải mềm rồi giở nó
lên. Đó là khẩu súng to lớn ghê gớm nhất mà tôi từng thấy, đúng hơn là
khẩu duy nhất – nhưng dù gì nó vẫn đáng sợ. Cảm giác buồn nôn kéo đến.
Một phần trong tôi muốn quên hết mọi chuyện đáng chết kia đi và quay trở
lại giường. Người ta thường bảo sao nhỉ: hèn nhát chính là phần tốt đẹp của
sự dũng cảm? Mặc xác nó! Tôi với tay lấy khẩu súng. Cái thứ khốn kiếp
này nặng cả tấn ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.