BÓNG TỐI VÀ CÔ ĐƠN - Trang 125

Paul Kenny

Bóng tối và cô đơn

Dịch giả: Trọng Danh

Chương 14

Faltière vừa nhìn chăm chăm Coplan vừa nói từng tiếng với một giọng bối
rối:
- Tất cả những gì tôi biết? Nhưng … về cái gì?
- Tôi vừa nói với anh. Số vốn cho phép anh tạo ra công ty Edoxipress đến
từ đâu?
Giọng nói dọa nạt của Francis làm tổn thương nặng nề đến Faltière, nó như
một gáo nước lạnh. Mệt nhọc nhưng kích thích anh cứng người nói:
- Tôi muốn anh lặp lại một lần nữa, anh đến đây với tư cách gì và với
quyền hạn gì anh đặt cho tôi câu hỏi đó bằng một giọng như thế?
- Anh đừng giận, tôi là bạn.
- Mà còn là gì nữa? Tôi có nhiều bạn từ khi tạp chí tin tức của tôi thành
công. Nếu tôi hiểu rõ những lời của anh, anh là một thanh tra cảnh sát mà
chính phủ muốn cho theo dõi tôi? Người ta muốn làm cho tôi sợ, có lẽ
muốn đưa tôi đến việc chuyển hệ?
- Chính phủ tôn trọng sự tự do phát biểu của dân chúng. Nếu tôi có hơi đặc
biệt quan tâm đến trường hợp của anh, trước hết là vì muốn bảo vệ anh.
- Rất tốt, nhưng tôi không gặp nguy hiểm.
- Đó là ông nói! Còn tôi, tôi cho là trái lại. Nhưng điều đó là việc của anh.
Anh muốn trả lời câu hỏi của tôi hay không?
Sivet nhận thất câu chuyện đã bắt đầu không tốt nên chen vào với một
giọng thúc bách:
- Tớ xin cậu, Raymond, đừng nổi khùng! Ông Coplan là một người bạn,
một người bạn thật sự. Tớ chịu trách nhiện về anh ấy như là chính bản thân
tơ. Hãy quên một lúc chức vụ của anh ấy. Hôm trước, tớ đã hỏi cậu những
nhà tài trợ của chúng ta có hài không và cậu đã trả lời tớ rằng cậu chưa bao
giờ gặp họ. Có phải đó là sự thật không? Hay cậu chỉ muốn cho tớ hiểu
rằng câu hỏi của tớ là quá tò mò?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.