BÓNG TỐI VÀ XƯƠNG TRẮNG - Trang 122

CHƯƠNG

11

K

hi tôi nghĩ mọi chuyện sẽ không thể nào tệ hơn được nữa thì thực tế đã

chứng minh ngược lại. Tôi đang ngồi ăn sáng trong đại sảnh thì cửa chính
bật mở và một nhóm Grisha lạ mặt bước vào. Tôi không để ý mấy đến họ.
Những Grisha trong quân đội của Hắc Y thường xuyên đến và đi ở Tiểu
Điện, một đôi khi để nghỉ dưỡng thương sau một trận đánh ở tiền tuyến phía
Bắc hoặc Nam, một đôi khi để nghỉ phép sau khi làm xong nhiệm vụ.

Rồi Nadia thở dốc.
“Ồ không,” Marie rên rỉ.
Tôi ngẩng lên và thấy bụng dạ rối bời khi nhận ra cô gái tóc đen từng tỏ ra

hứng thú với Mal hồi còn ở Kribsirk.

“Ai vậy?” tôi thì thầm trong lúc nhìn cô ta lướt qua các Grisha khác và

chào hỏi họ, giọng cười lảnh lót vang vọng khắp mái vòm bằng vàng.

“Zoya,” Marie lẩm bẩm. “Cô ta học trước chúng ta một năm và vô cùng

đáng ghét.”

“Lúc nào cũng nghĩ rằng mình hơn người cả,” Nadia thêm vào.
Tôi nhướng mày. Nếu tội của Zoya chỉ là thói trưởng giả thì Marie và

Nadia làm gì có quyền phán xét cô ta.

Marie thở dài. “Điều tệ nhất là cô ta khoe khoang cũng có cơ sở. Cô ta là

một Tiết Khí Sư rất mạnh, một chiến binh cừ khôi, và nhìn cô ả đi.”

Tôi thu hết tất cả vào mắt, từ họa tiết thêu chỉ bạc trên tay áo của Zoya

đến mái tóc đen óng ả và đôi mắt xanh to tròn bên dưới hàng mi tối màu
huyền ảo. Cô ta đẹp đến nỗi gần như có thể sánh bằng Genya. Tôi nghĩ đến
Mal và chợt cảm thấy cơn ghen chạy dọc khắp người. Rồi tôi sực nhớ Zoya
đã đóng quân ở vùng Vực. Nếu cô ấy và Mal đã... chậc, cô ta có thể biết liệu
Mal còn ở đó và cậu ấy có mạnh khỏe hay không. Tôi đẩy đĩa ăn ra xa.
Chuyện phải hỏi Zoya về Mal khiến tôi hơi buồn nôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.