BÓNG TỐI VÀ XƯƠNG TRẮNG - Trang 76

Tôi thận trọng quan sát cô gái tóc đỏ. Cô ấy đã kéo rèm cửa ra và kéo bộ

bàn ghế gỗ chạm trổ tinh vi đến chỗ cửa sổ.

“Ngồi xuống,” cô ấy ra lệnh. Tôi phát cáu vì giọng điệu ấy nhưng vẫn làm

theo.

Cô ấy mở một chiếc rương nhỏ ra, những gì bên trong nó trải đầy trên mặt

bàn: một lọ thủy tinh nhỏ đựng đầy những thứ trông giống như quả, lá cây
và bột màu. Tôi không có cơ hội nhìn thêm vì Genya đã nắm lấy cằm tôi,
nhìn sát mặt và xoay bên má bị sưng của tôi về phía ánh sáng chiếu vào từ
cửa sổ. Cô ấy hít thở sâu và để từng ngón tay lướt trên da tôi. Tôi có cảm
giác tê dại giống như lúc được người Thiện Tâm Y chữa trị vết thương ở
Vực Tối.

Một vài phút trôi qua trong lúc tôi siết chặt tay thành nắm đấm để ngăn

mình khỏi gãi. Rồi Genya lùi về phía sau và cơn ngứa giảm dần. Cô ấy đưa
cho tôi một chiếc gương tay bằng vàng. Vết sưng đã biến mất. Tôi ấn nhẹ
lên da để thăm dò nhưng đã không còn đau nhức nữa.

“Cảm ơn,” tôi nói và đặt chiếc gương xuống để đứng lên. Nhưng Genya

đã đẩy tôi ngồi xuống ghế lại.

“Cô nghĩ mình đang đi đâu vậy? Chúng ta chưa xong đâu.”
“Nhưng...”
“Nếu Hắc Y chỉ muốn cô lành lặn thì ngài ấy đã cho mời một Thiện Tâm

Y rồi.”

“Cô không phải Thiện Tâm Y sao?”
“Tôi đâu có mặc đồ đỏ, đúng không?” Genya bắt bẻ, trong giọng nói có

lẫn chút cay đắng. Cô ấy chỉ về phía mình. “Tôi là một Thợ may.”

Tôi bối rối. Tôi nhận ra mình chưa bao giờ nhìn thấy một Grisha mặc

kefta trắng bao giờ. “Cô sẽ may áo cho tôi sao?”

Genya bực dọc thở dài. “Không phải trang phục! Là cái này,” cô ấy nói và

huơ những ngón tay thon dài trước mặt mình. “Cô nghĩ rằng tôi được sinh ra
với khuôn mặt này sao?”

Tôi nhìn chăm chăm vào đường nét hoàn hảo như tạc tượng của Genya và

nhận thức liền ập đến, cùng với nó là một đợt sóng giận dữ. “Cô muốn thay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.