BÔNG UẤT KIM HƯƠNG ĐEN - Trang 75

-Túc hạ trả lời sao đây?
- Hạ thân xin nói rằng cô bé này nói không đúng sự thật.
- Vậy túc hạ đã đến nhà giam Lan Vạn Tân lần nào chưa?
Ba Tốn không trả lời liền lúc đó. Vị Hoàng tử lừ mắt nhìn hắn khiến hắn
lúng túng:
- Vâng, có! Hạ thần có đến La Vạn Tân nhưng hạ thần không đánh cắp cây
hoa Uất Kim Hương.
- Ông đã đánh cắp nó! Ông đã lấy nó trong phòng tôi!
Mỹ Lan giận dữ nói lớn.
-Tôi không lấy. Cô đừng có ăn nói hồ đồ.
Vị Hoàng tử ôn tồn:
- Xin hãy giữ yên lặng!
Mỹ Lan bất chấp lời của vị Hoàng tử, vẫn nói lớn:
- Bây giờ ông nghe tôi nói. Bộ ông đã không lén theo dõi tôi vào tận trong
vườn đúng ngày tôi đang vun xới mảnh đất để dành cho cái bọc kính hay
sao? Bộ ông đã không theo dõi một lần nữa khi tôi vào vườn và giả vờ
trồng cây hoa này hay sao? Nhưng tôi đã không trồng ở đó. Và ngày sau
khi tôi ra khỏi vườn, ông đã bới đất lên. Nhưng ông không tìm thấy gì bởi
vì đó chỉ là một mánh lới để lột cái mặt nạ của ông ra. Một tên ăn trộm.
Ông trả lời đi: tất cả điều tôi nói có đúng sự thật không?
Ba Tốn không trả lời. Hắn quay về phía vị Hoàng tử, nói như phân trần:
- Tâu Điện hạ, ai cũng biết đã hai mươi năm nay hạ thần trồng hoa Uất Kim
Hương ở Đốc. Hạ thần rất quen thuộc trong giới trồng hoa Uất Kim Hương
ở đó. Hạ thần cũng đã cung cấp nhiều loại hoa Uất Kim Hương mới. Bây
giờ cô gái này biết rằng hạ thần đã trồng được hoa Uất Kim Hương đen rồi,
cô ta âm mưu với người yêu, một tên tù nhân ở La Vạn Tân để cướp lấy
một trăm ngàn đồng tiền vàng của tôi đó.
- Đồ bần tiện!
Giọng nói của Mỹ Lan tràn đầy phẫn nộ.
- Yên lặng!
Vị Hoàng tử nói. Sau đó ông quay lại hỏi Ba Tốn:
- Người tù nhân ấy là ai mà túc hạ nói là người yêu của cô ta?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.