BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 126

Nặc Nặc nhìn em Lâm với vẻ kiên định rồi gật đầu. Trước khi ký hợp

đồng chính thức, tự trọng gì gì đó cho nó bay theo mây đi!!!

Trò chuyện một lúc rồi Nặc Nặc ôm cặp lồng tiến thẳng vào phòng Tiêu

Đại boss. Tiêu Dật đang vùi đầu vào đám tài liệu, những tài liệu tuyên
truyền cho hạng mục của phòng kinh doanh. Đang chuyên tâm suy nghĩ gì
đó thì Tiêu Dật nghe thấy một tiếng động, đập vào mắt là chiếc cặp lồng mà
anh nhìn chỉ thấy buồn nôn.

Tiêu Dật hơi nổi cáu, nghĩ cô Lâm này càng ngày càng to gan, nghĩ đến

đó hàng lông mày anh nhíu chặt lại, giọng nói cũng bất giác lạnh lùng, “Tôi
đã nói với cô rồi, lấy cơm xong cứ đặt vào trong phòng nghỉ cho tôi, tôi
muốn ăn sẽ tự đi lấy.”

Nặc Nặc như không nghe thấy gì, lấy từng ngăn thức ăn ra đặt trước mặt

Tiêu Đại boss: “Trưa nay nhà bếp làm món cá đậu phụ, thịt xắt mỏng, ngó
sen xào và canh dưa gang, dì nói mấy món này đều tốt cho dạ dày của anh.”

Tiêu Dật trong tích tắc cảm thấy như tim đập chậm đi nửa nhịp, vội vàng

ngẩng lên. Nhìn thấy gương mặt tròn trịa ấy, Tiêu Dật mỉm cười. Mấy hôm
trước ai hờn dỗi không chịu lấy cơm rửa bát? Thấy người ta thì tỏ vẻ lạnh
lùng như muốn đẩy người ta ra xa ngàn dặm. Tiêu Dật đang định hết đợt
bận này rồi, sẽ tìm cơ hội dỗ dành thỏ trắng, ngờ đâu thỏ trắng lại đầu hàng
trước.

Tiêu Dật nhướn mày, thoải mái dựa vào ghế quan sát thỏ trắng từ đầu

đến chân, từ chân lên đầu, đến khi Nặc Nặc nổi cả da gà mới chịu thôi,
“Không giận tôi nữa à?”

Nặc Nặc nghe câu đó, nghĩ đây là văn phòng, câu nói ấy quả thực là…

quá mờ ám, quá mờ ám! Nếu em Lâm và chú Lý nghe thấy, truyền ra ngoài
thì sẽ thành thế nào nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.