BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 127

Nặc Nặc giả vờ không nghe thấy, nghiến răng, “Tiêu tổng đừng nói

chuyện khác, ăn cơm trước đã, cơm nguội sẽ không tốt cho dạ dày của
anh.”

Tiêu Dật đan ngón tay vào nhau. Từ lúc cô ấy bước vào luôn nói đến dạ

dày của mình? Nếu thế thì anh chẳng phải là quá thất bại? Day day thái
dương, Tiêu Đại boss ung dung ra lệnh, “Giúp tôi pha một cốc cà phê.”

Nặc Nặc nghe xong càng nổi cáu hơn, trừng mắt nhìn Tiêu Đại boss,

“Không được, không được! Bụng đói mà uống cà phê thì bệnh càng nặng
hơn, bây giờ hãy ngoan ngoãn ăn cơm cho tôi!”

Dứt lời, Nặc Nặc đờ cả người. Cô dám… dám ra lệnh cho Đại boss

“ngoan ngoãn ăn cơm cho tôi” thật ư? Tiêu rồi, tiêu rồi, Tiêu Đại boss có lột
da cô không? Nặc Nặc sợ hãi nhắm nghiền mắt, hồi lâu sau mới nghe Tiêu
Đại boss nói, “Thức ăn của nhà bếp không hợp khẩu vị lắm.”

Ủa? Ủa? Nặc Nặc chớp mắt, Tiêu Đại boss đang than thở với cô? Sao cô

lại cảm thấy giọng điệu của anh như đang làm nũng với mình nhỉ? Nặc Nặc
khiếp đảm trước trí tưởng tượng của mình, vội vã lắc đầu nói, “Thì ra anh
không hài lòng với thức ăn, không sao, không sao, lát nữa tôi sẽ nhờ chú Lý
đến báo với nhà ăn…”

Nặc Nặc vừa nói vừa lùi ra ngoài, trực giác mách bảo cô, bây giờ phải

lập tức rời khỏi văn phòng Tiêu Dật, nếu không xảy ra chuyện gì thì chẳng
ai dám bảo đảm. “Tiêu tổng, vậy anh cứ làm việc đi, tôi ra ngoài trước…”

Chưa dứt lời, Tiêu Dật đã vươn tay ra, Nặc Nặc bị lôi vào lòng Tiêu Đại

boss. Đối phương nhướn môi lên cười cười, Nặc Nặc nóng bừng mặt, len
lén ngước lên. A a! Tiêu Đại boss cũng đang nhìn cô. Trong tích tắc, Nặc
Nặc thấp thỏm không yên.

Tiêu Dật nhìn vào mắt Nặc Nặc, cười khẽ rồi vuốt tóc thỏ trắng, “Nặc

Nặc…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.