BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 344

Ông Hứa bình thường không thích thú thứ gì, ngoại trừ hút thuốc, cũng

vì chuyện này mà ồng bà Hứa cãi nhau suốt hai mươi mấy năm. ông Hứa
không cai nổi, nên dần cũng quen dần. Gần đây đơn vị ông rất bận vì sắp tới
lễ Quốc Khánh nên cơ thể ông lao lực ông thường kêu đau ngực.

Lúc đầu Nặc Nặc và bà Hứa ngỡ chỉ là bệnh cảm do thay đổi thời tiết,

không quan tâm lắm. Nhưng hôm nay ông Hứa hứng chí, uống thêm vài ly
rượu, rồi nôn ra máu ngất đi, khiến cả nhà hốt hoảng. Đến bệnh viện rồi, bà
Hứa mới nghe đến từ "ung thư" là đã choáng váng quay cuồng, chưa đợi
ông nhà tỉnh dậy, bà đã ra tay trước - ngất đi luôn.

Nặc Nặc quýnh quáng tay chân, rồi cùng Nhiễm Thanh Hà sắp xếp cho

mẹ cùng vào phòng bệnh nằm, sau đó mới co người ngồi trên hành lang đợi
kết quả. Một cảnh tượng náo nhiệt vui vẻ bỗng dưng tan tác, trở thành bi
kịch sầu muộn ảm đạm. Thỏ trắng từ bé đã quen được nuông chiều bỗng
lung túng quáng quàng, chỉ biết ôm chân khóc.

Nếu bố bị chuẩn đoán là... thì mẹ sẽ thế nào? Mình sẽ thế nào? Chưa bao

giờ cô nghĩ bố mẹ sẽ rời xa cô, ít ra là không nghĩ sẽ nhanh như thế. "Ung
thư", cái từ đã nghe rất nhiều nhưng thấy xa vời với mình, nếu thật sự đeo
bám lấy bố, thì có phải trong quãng thời gian còn lại, bố sẽ sống rất khổ sở
không?

Mẹ trước nay cứng miệng nhưng rất mềm yếu, tuy cãi nhau với bố mấy

chục năm nhưng người ngoài có thể thấy tình cảm của họ rát tốt. Trước kia
mẹ còn hay đùa giỡn với bố, nếu... nếu có ngày đó thật, nhất định sẽ là bà đi
trước, rồi mới cho phép bố cô theo. Vì bà không muốn phải chịu đựng sự
đau khổ sinh ly tử biệt. Nhưng bây giờ...

Nếu là thế thật, liệu mẹ có ngã bệnh không?

Trong tích tắc, Nặc Nặc thấy lòng dạ rối bời, trong tim chất đầy ứ những

thứ gì đó, thật sự muốn chấn tĩnh lại mà chẳng thể nắm bắt được ý nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.