BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 362

Vấp ngã một lần tởn cả đời, đứa con rể này…không đơn giản, quả là

không đơn giản!

Kiểu “Khẩu Phật tâm xà” này không làm ở cơ quan ông đúng là tiếc

quá!.

Nghĩ đến đó, ông Hứa gật đầu với vẻ tâm phục khẩu phục hoàn toàn,

“Đúng, đúng”.

Bên này thỏ trắng và mẹ nhìn nhau, không khí có trong phòng bỗng có

phần ngượng ngập. Hồi lâu sau, Nặc Nặc không nhịn nổi nữa, cười thành
tiếng, đồng chí lão Hứa láu cá à, không ngờ bố cũng có ngày hôm nay!.

Mọi thứ đã bình lặng trở lại, Hứa gia và Tiêu gia cuối cùng cũng đã gặp

được nhau. Bốn người già hẹn nhau đợi ông Hứa ra viện thì sẽ ăn cơm để
chúc mừng, cũng xem như chính thức tính ngày thành gia thất cho Tiêu Đại
boss và Nặc Nặc.

Hôm ấy là ngày ông Hứa ra viện, Nặc Nặc và mẹ về nhà dọn dẹp, chuẩn

bị đón bố khỏe mạnh trở về. Bà Hứa kéo Nặc Nặc vào phòng ngủ vẻ bí ẩn,
rút từ trong ngắn kéo tủ hai tấm phiếu như kiểu đổi quà thường cho thỏ
trắng.

Nặc Nặc lật xem, thấy bên trong có dòng chữ “Khánh sạn Kim Cầm” và

những lời quảng cáo về nó, tỏ vẻ không hiểu cô hỏi,”Cái gì vậy mẹ?”.

Bà Hứa ho một tiếng rồi trịnh trọng đưa hai ngón tay hình chữ V, “Ngày

hai mươi, con và Tiêu Dật đến ở một đêm ở phòng tình nhân cấp kim cương
ở khách sạn Kim Cầm”.

Bà Hứa vừa dứt lời, Nặc Nặc ngã nhào xuống ghế. Lúc nãy… có phải tai

nghe mình nghe nhầm không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.