BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 56

Nghe thế, lời nói dối của ông Hứa đã bị vạch trần hoàn toàn, lột luôn

mặt nạ ra, “Dù sao con không đi thì bố quyết không giúp!” Nói xong, cầm
tờ báo lên lúng túng bỏ đi.

╮(╯_╰)╭

Nặc Nặc thở dài, bố cô bây giờ thật không thể đùa được nữa.

***

Thứ bảy, vì hòa khí gia đình, Nặc Nặc vẫn ngoan ngoãn đi xem mắt.

Dù sao cũng là người bố cô thích, chắc cũng không đến nỗi nào nhỉ?

Đến điểm hẹn gặp mặt, quả nhiên cũng khá ổn. Tiểu văn thư cao hơn Nặc
Nặc một cái đầu, gầy gầy, da trắng. Gương mặt tuy có vài nốt mụn, nhưng
ngũ quan cũng khá, buổi tối không đến nỗi dọa người ta chết khiếp.

Hai người ngồi ở quán trà nói chuyện trên trời dưới đất, từ đơn vị của

ông Hứa đến sách nào hot nhất gần đây, bộ phim mới ra, Nặc Nặc tuy
không cảm nhận được cảm giác tiếng sét ái tình, nhưng cũng hoàn toàn
không phòng bị nữa, cảm thấy với mắt nhìn độc đáo của bố thì chắc cũng
không đến nỗi tệ, tiểu văn thư sau này còn có thể tiếp xúc được nhiều hơn.

Nhưng đúng lúc Nặc Nặc do dự xem có nên hỏi số điện thoại người ta

không, thì tình hình xem mắt lại chuyển biến dữ dội.

Tiểu văn thư vô thức liếc nhìn mặt ngọc Bồ Tát trước ngực Nặc Nặc,

thoáng chốc kích động hẳn, “Cô… cô cũng tin Phật?”

“Hử?” Nặc Nặc bất giác sờ mặt Phật trước ngực, đó là vật do bà Hứa đã

cầu được vào năm trước khi đến một ngôi miếu lớn nghe đồn là rất linh rất
linh. Tuy Nặc Nặc không tin Phật, nhưng mẹ cô quá nhiệt tình, thỉnh thoảng
cũng đeo mặt ngọc đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.