BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 75

Chuyện cười đó, bố con nhà họ lén nói sau lưng bà Hứa. Họ cười đến

nỗi nước mắt chảy đầm đìa, nhưng Nặc Nặc không ngờ rằng bà Hứa lại
hiểu lầm người hôm nay đưa cô về nhà là đối tượng xem mắt, càng không
nghĩ rằng mẹ lại dũng cảm đến thế, đặt nickname “Dứa” cho Tiêu Dật ngay
trước mặt anh.

Nặc Nặc cuống quýt giải thích, “Mẹ, không phải! Sếp chúng con không

phải tên Dứa, mà là…”

Nói được một nửa, Nặc Nặc ngước lên nhìn vào mắt Tiêu Dật, thấy Tiêu

Đại boss khẽ lắc đầu, ra hiệu cô đừng nói. Hử? Tiêu Dật thấy mình đưa
nhân viên về nhà là rất mất mặt? Hoặc là… sợ mẹ cô kinh ngạc mừng rỡ?

Bà Hứa, “Vậy tên là gì?”

Nặc Nặc nuốt nước bọt, nghiến răng, “Thực ra, anh ấy tên là Dứa. >_<”

—– Tôi là Dứa, bay lên trời —– Bà Hứa hào hứng đến phòng khách gọt táo
cho con rể tương lai ăn, lúc này Nặc Nặc mới cúi mặt, “Tiêu tổng, xin lỗi
anh, hình như mẹ tôi hiểu lầm anh là đối tượng xem mắt, nên…” Nói đến
đó, Tiêu Dật đã ngắt lời Nặc Nặc, “Tôi không phải đối tượng xem mắt của
cô?” {{{(>_<)}}} Đạp phải khu vực có bom rồi.

“Hay là, cô muốn tìm anh chàng kia đưa cô về nhà hơn?”

“Không phải, không phải,” Nặc Nặc khóc ròng, tại sao nói chuyện với

Tiêu Đại boss lại khó đến thế, “Tôi chỉ cảm thấy… mẹ tôi hiểu lầm anh,
thật có lỗi.”

Tiêu Dật thấy Nặc Nặc rụt đầu lại thì biết giọng điệu quá cứng nhắc của

mình đã khiến người ta khiếp hãi, bèn vội vàng vỗ vai cô, nói, “Cô chưa
nhắc đến chuyện xem mắt lần trước với hai bác à?”

Nặc Nặc lắc đầu lia lịa như đánh trống trận, chuyện nhầm lẫn lần ấy làm

sao cô dám nói ra? Thế là bố mẹ cô cũng tự động xử lý nó như kiểu “con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.