BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 98

Nếu Tiêu Dật thật sự có ý gì đó, đáp án nhất định sẽ tự nhảy ra trước mặt
cô. Nặc Nặc đã tự an ủi như vậy, rồi cũng không thắc mắc nữa.

Nhưng cô không ngờ rằng đáp án lại tự động nhảy ra thật. Chủ nhật,

Tiểu Tuấn đã đến chơi…

—– Tôi là đường phân cách fan của Tiểu Tuấn —–

Tiểu Tuấn và bà Hứa thực sự như… vừa quen đã như tri kỷ.

Bà Hứa vừa nghe bảo cậu bé ngoan ngoãn mày đậm mắt to kia là “em

ruột của Tiểu Trương” thì tim đã nở hoa tưng bừng. Ôi chao, bình thường
thấy Nặc Nặc nhà bà ngô nghê như thế, không ngờ lúc quan trọng cũng tốc
độ phết, nhanh như thế đã cưa đổ ông anh, rồi thâm nhập nội bộ địch, em
trai người ta đã tự tìm đến chị dâu rồi. Với tình hình này thì xem ra bà cũng
cần phải chuẩn bị để đi gặp ông bà thông gia rồi.

Nặc Nặc thấy bà Hứa ra vẻ thần bí thì biết mẹ mình nghĩ nhiều rồi, cố ý

làm lơ, cô hỏi Tiểu Tuấn: “Sao em lại đến đây?”

Tiểu Tuấn bĩu môi vẻ uất ức, “Anh trai ngày nào cũng được đến thăm

chị, chẳng lẽ em không thể?”Nặc Nặc sợ Tiểu Tuấn hớ hênh nên đuổi khéo
bà Hứa đi rồi mới vỗ đầu Tiểu Tuấn: “Không phải không thể, mà…” Là sợ
ông anh em đấy. Nếu đại boss hôm nào đó tâm trạng không tốt, hoặc biết
Tiểu Tuấn không chịu học hành mà chuồn đến nhà mình chơi, liệu có xử lý
cô không?

Nặc Nặc thật thà kể hết mình đã xem mắt phải “cực phẩm” thế nào, rồi

sao lại gửi tin nhắn cho Tiểu Tuấn, rồi gặp Tiêu đại boss thế nào… cho Tiểu
Tuấn nghe. Nói xong, thấy Tiểu Tuấn vẻ mặt phẫn nộ co chặt nắm đấm,
“Quá nham hiểm!”

“Hử?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.