BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 103

11

Raymond chạy khỏi chợ, đến tiệm bánh mì mua bánh mì cùng pho mát,

lại dạo đến một hẻm nhỏ mua quà vặt y rất thích ăn: “ Kanawa” – loại bánh
ngọt dùng táo, chanh hạnh nhân chế thành, đồ ngọt luôn có thể làm tâm tình
y vui sướng.

Trở lại chỗ ở, cùng Chesil chia sẻ bữa trưa đơn giản trên giường, tuy

ngôn ngữ không thể câu thông, nhưng không chút cảm giác lúng túng.

“ Bánh mì.”

Raymond chỉ vào bánh mì, phát âm rất chậm như dạy con nít, sau đó lặp

lại, sau khi Chesil học theo chỉ vào bánh mì phát ra âm tiết không quá
chuẩn xác, Raymond cười, cẩn thận không chạm trúng chỗ bị thương, sờ sờ
đầu hắn coi như khen ngợi.

Nhìn Chesil cố gắng cầm bánh mì phát âm, Raymond đột ngột nghĩ khi y

còn bé, cha cũng là dạy y biết chữ như vậy sao? Bất quá, chữ đầu tiên người
cha điên cuồng mê luyến Ai Cập của y dạy là “Pyramids” - kim tự tháp.
Raymond phì cười, thấy Chesil vẻ mặt nghi hoặc nhìn mình, y vội khoát
khoát tay, ý bảo y cũng không phải cười nhạo hắn.

Raymond cầm lấy món tráng miệng, đột ngột nhớ cái mình dạy cho

Chesil không phải tiếng Ả rập mà là tiếng Anh mẹ đẻ của y, như vậy được
không? Nghi vấn ngắn ngủi này lập tức biến mất khi Chesil chủ động chỉ
chỉ món tráng miệng hỏi phải gọi như thế nào.

“ Bánh ngọt.” Cố ý không nói từ Ả rập kanawa kia, Raymond đột ngột có

loại khoái ý độc chiếm đồ vật nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.