BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 114

Mí mắt như bị dính keo của Jim vô lực chớp chớp mấy cái. Tùy tiện dẫn

gã đi đi, thiên đường hay địa ngục cũng không quan trọng, chỉ cần có rượu
có thể để gã uống no say, làm gã không nghĩ đến chuyện buồn phiền này là
được!

Trong quán rượu huyên náo ngồi đầy người ngoại quốc đã uống đến tận

hứng hay mới vừa uống rượu. Lời đối thoại trong miệng họ không gì ngoài
gần đây buôn bán lời bao nhiêu tiền, moi ra được thứ gì tốt. Ngay lúc không
khí trong quán rượu kịch liệt như bão cát bên ngoài, từ ghế lô bí ẩn đi ra
một người đẹp tóc vàng dáng người mỹ lệ, đám đàn ông uống say vừa nhìn
lom lom cái mông lắc lư của người đẹp vừa phát ra tiếng huýt gió trêu đùa.

Coi như không thấy đám đàn ông trêu chọc, cô gái đi đến trước quầy bar

đưa mắt ra hiệu cho chủ quán rượu, chủ quán lập tức đạt cốc rượu trong tay
xuống, dẫn ả đi vào phòng phía sau.

Người môi giới chợ đen, Rick Roid đang cùng một người đàn ông Đức

quốc trung niên má hóp mắt sắc chuyện trò vui vẻ, người trung niên có mái
tóc màu nhạt cùng đồng tử sáng màu đồng dạng, làn da tái nhợt không có
chút huyết sắc phối trên bộ dạng yếu đuối của gã, thật giống một bóng ma
đột ngột xuất hiện trong đêm tối. Nhưng từ nụ cười và thần sắc nịnh nọt của
Rick có thể thấy được thân phận người đàn ông trung niên tựa hồ rất không
tầm thường.

“Nicole, thế nào?” Người đàn ông đặt ly rượu đỏ xuống, mân mê chiếc

nhẫn ngọc lục bảo cực đại trên ngón giữa mảnh nhỏ, hỏi cô gái. Cô gái kiều
mị tiến lên hôn má gã, sau đó cầm ly rượu lên uống một ngụm.

“ Thằng ngốc kia nói họ là người sưu tầm đồ cổ đến đây dưới sự tài trợ

của quý tộc Anh quốc, hình như không thuộc về bất cứ tổ chức nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.