BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 223

Giọng nam mang chút nôn nóng chen lẫn với tiếng gió quái dị truyền vào

tai Penn, y quay đầu, Chesil mặc đồ trắng đang đứng cách đó không xa vẫy
tay với y, cảm giác nội tâm bị cắn xé trước đó nháy mắt được xoa dịu, Penn
nhịn không được cười khổ, y chỉ được kêu tên thôi, nhưng lại giống như bị
hấp dẫn.

“ Sao thế?” Raymond hình như cũng chú ý tới tiếng kêu của Chesil, y

đứng lên khó hiểu hỏi.

“Qua xem không?”

Penn bóp tắt thuốc, liền cùng Raymond đi đến hướng Chesil. Tiến vào

quần đá, có cảm giác áp bách vô danh, những khối đá cực đại bọc quanh họ
nhìn như muốn sụp xuống, tiếng gió quái dị nghe thấy bên ngoài lúc này lại
càng thêm rõ ràng, phảng phất như có quái vật nào đó trốn trong đá, đang
phát ra tiếng gào hí cảnh cáo.

[ Chesil? Phát hiện cái gì?] Penn hỏi.

[ Đi theo ta.]

Chesil vẻ mặt nghiêm túc xoay người dẫn họ đi sâu vào trong, Raymond

theo sau đi không bao lâu liền phát hiện khác thường. Đá phong hóa sâu
bên trong tuy cũng có dấu vết xói mòn rất rõ, nhưng gần như dựng hai bên
tạo ra một con đường thẳng tắp, giống như có người cố ý dùng rất nhiều
khối đá lớn làm thành hai bức tường chắn gió song song.

Cuối đường là một ngọn núi màu vàng đất, ngẩng đầu nhìn ước chừng

chỉ cao có ba thước, thay vì nói là một ngọn núi, không bằng nói là một
ngọn đồi đất, Raymond từ hình dạng cùng cát vàng dưới chân phỏng đoán,
quả núi trước mắt hẳn là đỉnh núi còn sót lại lộ ra sau mấy ngàn năm bị cát
vàng vùi lấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.