BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 314

45

[ Ngươi chưa cho hắn biết ta không chết được?] Penn quay đầu hỏi

Chesil, y cho rằng Chesil đã nói hết tất cả với Raymond, Chesil như hiểu
được suy nghĩ của y, lắc đầu cười khổ.

[ Ngươi bị thương vẫn sẽ đau! Chúng ta cứ nghĩ cách khác.]

Chesil nói như vậy làm Penn gãi đầu có chút buồn rầu, y sớm đã tê liệt

đối với đau đớn, dù bị xé thành mảnh vụn, e rằng đau đớn đó cũng thua
kém thống khổ do câu nói quan tâm này của Chesil gây ra.

“ Các anh đang nói cái gì? Chúa tôi ơi!” Raymond nhìn ra bên ngoài từ lỗ

chìa khóa. “Ngay cả trên nóc xe cũng đứng đầy! Rốt cuộc có bao nhiêu
con!” Raymond nhịn không được lạnh cả lưng, nếu đám sói đó đồng thời
tấn công, e rằng cửa có rắn chắc tới đâu cũng không ngăn được.

Đột ngột, từ phía xa mơ hồ truyền đến tiếng còi cảnh sát, tim Raymond

lập tức bay tới giữa không trung, không lẽ có người báo cảnh sát? Nhưng y
không chắc chắn cảnh sát có thể đánh thắng một bầy sói nhiều như vậy. Quả
nhiên không ngoài dự kiến, sau đó y nghe được mấy tiếng súng cùng tiếng
kêu thảm thiết hô to cứu mạng. Máu Raymond gần như tuột tới lòng bàn
chân, y ngưng nhìn từ lỗ chìa khóa, dựa vào cửa thở hổn hển từng hơi.

“.... Dã thú đều sợ lửa đúng không? Đốt lửa xua đuổi hoặc thiêu chết

chúng, thế nào?” Raymond đột ngột nghĩ ra một biện pháp, dẫn toàn bộ dã
thú vào nhà nướng trụi... Nhưng bọn họ phải làm sao thoát khỏi? Chắc còn
chưa kịp phóng hỏa, họ đã bị xé nát! Raymond có chút cam chịu nghĩ.

[ Ray nói rất đúng, nhưng ta không khẳng định những thứ đó cũng chỉ là

dã thú.] Chesil trầm lặng nửa ngày nói với Penn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.