BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 316

“ ...... Có thể không?” Raymond thở một hơi muốn làm mình tỉnh táo lại,

cồn rượu dường như đã chậm rãi biến mất, y nắm chặt súng, lòng bàn tay
ướt đẫm mồ hôi.

“ Cơ hội chỉ có một lần, tốc độ lắp đạn của cậu thế nào?”

“ Còn được, hẳn là có thể lắp xong trước khi bị cắn trúng.” Raymond kéo

khóe miệng cười một cái, dù y tuyệt đối không chắc chắn.

“.... Chúng ta đứng xa một chút, cho cậu tranh thủ thời gian.” Penn vỗ vỗ

bả vai Raymond, trong lòng thở dài, một lần đạn chỉ có thể bắn hai phát, hy
vọng y có thể một lần bắn trúng bình xăng.

“ Xa như vậy anh có thể thấy rõ không?”

“ Thị lực tôi rất tốt.”

Boong! Ngay lúc Raymond còn muốn nói gì đó, cửa đột ngột truyền đến

tiếng va đập, tủ gỗ chắn phía sau cửa hơi lắc lư, chúng đến. Trong lòng họ
căng thẳng, cuống quít thối lui ra sau, Raymond bán khụy, nâng súng săn
lên, căng thẳng liên tục nhìn cánh cửa bị va đập.

[ Chesil, chuẩn bị chưa?]

Chesil gật đầu, theo chỉ thị của Penn đứng ở chính giữa hai người.

Rầm ----

Cửa và tủ đồng thời bị tông ngã xuống đất, trong bụi đất tung lên, một

bóng đen phải lớn hơn cho sói mấy lần xuất hiện ở cửa, hơn mười ánh mắt
lóe sáng âm u rục rịch phía sau lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.