BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 71

Anh cùng tiếng Ả rập, chỉ có thể quái lạ nhìn thanh niên vẻ mặt kích động
vung tay la hét.

“ Anh chờ một chút, nói chậm một chút!” Raymond giơ tay lên ngăn cản

người đối diện tiếp tục làm hỗn loạn suy nghĩ y, nhưng động tác y hình như
chọc giận đối phương, vẻ mặt thanh niên nháy mắt tràn ngập phẫn nộ, hét to
một tiếng đánh tới y.

Không chút phòng bị bị thanh niên bóp cổ, Raymond liều mạng giãy

giụa, y vươn tay muốn đẩy cằm thanh niên đang đứng vững ra sau, nhưng
đau nhức đột ngột truyền đến từ đầu ngón tay làm y càng khó thở. Cổ bị
bóp, ngón tay cũng bị cắn không lưu tình, mặt Raymond nghẹn cơ hồ chảy
ra máu, ngay lúc ý thức y bắt đầu mơ hồ, đột ngột truyền đến âm thanh đồ
sứ vỡ vụn.

Raymond choáng váng xây xẩm cho rằng âm thanh này là dây thần kinh

mình bị gãy, nhưng một lượng lớn không khí trong lành đột ngột tuôn vào
phổi sau đó khiến y ho khan kịch liệt. Ngực tựa như bị một tảng đá lớn đè
xuống, Raymond cúi đầu, phát hiện thanh niên úp sấp hôn mê bất tỉnh trên
người y, đỉnh đầu bị bình hoa đập vào chảy ra máu tươi đỏ đến chói mắt.

“ Chúa... Chúa ơi... Em giết người rồi....” Charlotte vẻ mặt tái nhợt đứng

trên cầu thang, toàn thân không ngừng run rẩy. Raymond thở hổn hển đẩy
thanh niên trên người sang một bên, dò xét hơi thở mới lảo đảo đứng dậy
ôm lấy Charlotte.

“ Em yêu, không có việc gì, không có việc gì, em không giết người.” Y

an ủi Charlotte trong ngực, cảm giác mệt mỏi mới sống sót làm y đầu
choáng mắt hoa. Âm thanh cực đại khiến Jim vịn tường kéo chân đi ra.
Nghe Raymond kể lại qua loa, Jim nhíu mày.

“ Cứ báo cảnh sát đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.