BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 78

phòng không hề canh gác hay sao?

“Ha ha, người trẻ, cái cậu phải học vẫn còn rất nhiều.” Hawass cười ha

hả như hiểu rõ nghi hoặc của Raymond, sau đó vẻ mặt lại không thoải mái
như ngữ điệu. “ Đứa trẻ này đương nhiên là thật, nhưng đối với kẻ trộm mộ
mà nói, nó cùng rác rưởi không có gì khác nhau --- ta thật ra là nhặt được
nó trong đống rác. Nhưng giá trị lịch sử của nó, lại có ai có thể tính ra được
đây?”

“ Thân thế đứa trẻ này đã là một câu đố, ta không còn cơ hội biết được

chôn cùng với nó còn có cái gì, làm sao nó bị phát hiện, nó là bộ phận của
cái gì, là vật thuộc về nhà cửa, đền đài, cung điện hay cổng quan? Tất cả
những thông tin đó đều đã tan biến, mất, chỉ để lại cái này.”

Hawass đau lòng vuốt ve phù điêu cách lớp thủy tinh, trầm lặng.

Raymond không nói tiếp, y có thể nói cái gì đây? An ủi? Tất cả những thứ
hiện giờ y làm không có gì bất đồng với kẻ trộm mộ, thấy những cổ vật đó,
y chỉ nghĩ đây đẹp đến cỡ nào, đắt tiền đến cỡ nào, chưa từng suy nghĩ đến
lịch sử sau lưng mà những cổ vật đó đại diện.

Y lén nhìn Hawass bên cạnh, ông lão này nếu không phải nể mặt mũi cha

Charlotte, e rằng nói cái gì cũng không chịu trợ giúp y,

Không khí gượng gạo tràn ngập giữa hai người.

Raymond thở một hơi trong lòng làm mình trầm tĩnh lại, quyết định tiếp

tục giả ngốc tới cùng, y bây giờ cần Hawass trợ giúp, bất kể y có thật tâm
thành ý hay không.

“ Đúng rồi, cháu có một thứ...” Y xoay người muốn đi lấy túi giấy mang

đến, lại bị Hawass ngăn cản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.