BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 100

cho vào cặp.

“Xin chào!”

“Becca, Rich đây.”

“À, chào anh.”

“Cô ổn cả chứ?”

Cô khịt mũi. “Vâng, tôi ổn cả. Sao vậy?”

“Nghe giọng cô như bị cảm lạnh vậy.”

“Không, tôi vẫn khỏe. Anh đang ở đâu rồi?”

“Tôi chuẩn bị rời trường. Tôi sẽ gọi cho cô khi xuống tàu, như thế cô

có thể gặp tôi ở chợ, và chúng ta có thể mua thực phẩm cùng nhau.”

“Okay.”

“Becca, cô chắc là mình không sao chứ? Nghe giọng cô hơi lạ.”

“Tôi ổn mà. Tôi sẽ gặp lại anh sau. Tạm biệt.”

Rich đẩy cửa bước ra khỏi phòng làm việc rồi khóa cửa lại. Anh lao ra

khỏi Shermerhorn Hall và thầm ước gì có mang ô theo. Có vẻ như trời sắp
mưa, song với cách mà gió đang thổi mạnh như roi quất thế này, có lẽ một
chiếc ô cũng chẳng giúp được gì nhiều. Anh hối hả rảo bước thật nhanh tới
bến tàu điện ngầm, hy vọng sẽ kịp thoát cơn mưa.

Sau khi đã thu xếp xong không gian làm việc của mình và thử sáng tác

một chút với khối đất sét, điều duy nhất Becca muốn làm vào cái ngày mưa
rét ảm đạm này, tương xứng một cách đáng phiền muộn với tâm trạng rầu rĩ
của cô, là nằm khoanh tròn trên chiếc giường mới của cô. Cô đã trả thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.