BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 122

“Chẳng gì cả. Chúng tôi đã ký giao ước với nhau hôm qua sau khi tôi

về nhà.”

“Bằng kem phải không? Tôi tìm thấy dấu vết còn lại trên bàn cà phê.”

“Được rồi, quý ông nhỏ nhắn này thích kem, vậy nên thứ lỗi cho tôi

nhé. Ồ, và đừng nghĩ tôi mắc lừa trò lảng tránh của cô.”

“Tôi không cần phải lảng tránh. Tôi không buộc phải trả lời anh.”

“Không, nhưng cô lại muốn. Tôi dám chắc.”

Becca cho cả hai bàn tay vào bát và trút hết bực dọc vào chỗ thịt. Cô

trộn trong lúc quyết định xem có kể cho anh ta hay không. A, thật bực
mình. Khó có chuyện anh ta có thể bỡn cợt cô. Cô có trong tay quá nhiều
quân bài để trị anh ta, và anh ta sẽ không dám làm gì.

“Bố tôi nói với tôi ông đã đưa một số tác phẩm của tôi cho một ông

chủ phòng trưng bày vốn mắc nợ ông.”

Rich chống hai khuỷu tay lên quầy bar ở phía đối diện với cô. “Thế

cũng tốt, phải không? Tác phẩm của cô sẽ được trưng bày tại đây. Thậm chí
có khi cô còn bán được vài món trong số đó nữa.”

Becca hầm hừ rồi ném một ít thịt vào chiếc chảo đang đợi sẵn.

“Hoặc có thể là không.”

“Tại sao ai cũng nghĩ rằng tôi cần ai đó ban ơn để tác phẩm của tôi

được trưng bày? Tôi có tài năng trong việc tôi làm. Tôi không cần ai đó cầu
cạnh giúp tôi. Tôi có thể tự làm được. Đó là lý do đầu tiên khiến tôi chuyển
tới đây. Để tránh xa khỏi gia đình tôi.”

“Tôi bắt đầu thấy chút đầu mối ở đây rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.