BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 127

Becca bật cười. “Rich, chẳng ai thích phải giặt giũ cả. Kể cả người mẹ

thánh thiện của anh. Hãy đi lấy cầu là ra đây. Nó nằm trong hộc tủ cạnh cửa
sau.”

“À, okay.”

Rich biến mất, còn Becca nhìn một vòng nữa quanh căn phòng của

anh ta.

Cả căn phòng phảng phất mùi của anh ta, theo nghĩa tích cực, giống

như một thứ hỗn hợp gồm nước thơm pha trộn với thứ gì đó hoàn toàn
Rich. Cho dù là gì đi nữa, nó vẫn khiến miệng cô tứa nước. Cô tự hỏi liệu
khi thực sự nếm thử hương vị của anh ta có tuyệt vời như mùi của anh ta
không.

“Becca, cô làm thế nào dựng được thứ này lên vậy?”

Khi cô rẽ ra phòng khách, anh ta đang cố mở chân của cầu là ra. Okay,

anh ta đang cố sức bẻ nó ra. “Dừng lại!”

Cô đẩy anh sang bên, cầm lấy cầu là, bám vào chốt hãm ở bên dưới.

Mấy chiếc chân tự động xòe ra. “Xong rồi, anh chàng to xác. Anh có nhớ
mang bàn là ra đây không đấy?”

“Trông tôi thế nào? Giống thằng ngốc lắm sao?”

Cô không thấy cần thiết phải nói với anh ta rằng trông anh ta rất tuyệt

với hai tay áo xắn tới khuỷu để lộ hai cánh tay vạm vỡ; anh ta có hai cánh
tay của một chuyên viên mát xa chứ không phải của một ông giáo sư.
Chẳng phải các giáo sư đều trắng bóc và chẳng có chút cơ bắp nào sao? ít
nhất tất cả các vị giáo sư cô từng thấy qua đều vậy.

“Tôi sẽ coi đó là một câu trả lời có.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.